Tên đó bị tôi đánh trúng, hự một tiếng ngã xuống, ba tên khác cũng phản ứng lại, đồng loạt lao về phía tôi. Nhưng tôi nhanh tay lẹ mắt, chờ khi chúng đi đến cửa sổ, hai chân tôi đã đứng vững vàng trong nhà rồi.
Ba người đó đều kinh ngạc, nhưng tôi đã đấm cho người ở phía bên trái nhất một cú. Vì bố mẹ tôi đang ở đây, nên bây giờ sức lực của tôi tăng lên gấp nhiều lần.
Bụp!
Ngay sau đó, tiếng đánh đấm vang lên. Tên bên trái bị tôi đấm cho ngu người, tôi lại bồi thêm một cú đạp, y lập tức ngã lăn quay. Nhưng đòn tấn công của hai người còn lại thì tôi không thể tránh được.
Bụp bụp!
Lại có tiếng đánh đấm vang lên, má và lưng tôi đều trúng một cú đấm và đá. Tôi vội vàng lùi lại, cùng lúc đó, trong góc của căn nhà nhỏ có tiếng hô hoán vọng ra: “Dương Tử? Sao con lại đến đây?”
“Dương Tử, mau chạy đi!”
Cuối cùng thì bố mẹ tôi đã nhìn rõ bóng dáng tôi, họ mặc kệ tất thảy vùng vẫy gào lớn lên.
Còn tôi thì vừa đối phó với đợt tấn công của hai người đó vừa trả lời: “Con không sao, con đã tìm thấy chỗ bố mẹ bị bắt cóc, nên mới cố ý đến cứu bố mẹ”.
Dù tôi không giỏi võ, nhưng khả năng đánh đấm cũng khá ổn. Đối phó với hai tên lưu manh nhãi nhép này có thể nói là dễ như trở bàn tay, tuy nhiên không ngờ tên đầu đinh đó trông chẳng ra làm sao, nhưng thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3235067/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.