Nghe được câu này, cả tôi và La Nhất Chính đều thấy kϊƈɦ động. La Nhất Chính đã không nói được nữa, nhưng vẫn có thể nhìn ra, trong ánh mắt của cậu ấy tràn đầy phẫn uất.
Triệu Thư Hằng cũng quay đầu nhìn chúng tôi: “Có tin tức rồi à?”
“Ừ!”
Tề Vũ Manh gật đầu: “Người chỉ điểm mà chúng tôi phái đi theo dõi đã phát hiện trước đó Lương Thành lặng lẽ trốn ra ngoài, tới một hộp đêm, chúng tôi lập tức qua bên đó theo dõi. Vì người của chúng tôi che giấu rất kỹ nên không bị phát hiện, cứ theo dõi suốt dọc đường, biết được vị trí cụ thể của con cá lớn đó rồi”.
“Hắn đang ở đâu?”
Tôi vội vàng hỏi.
“Ở một căn nhà nhỏ phía sau hộp đêm”.
Tề Vũ Manh nói: “Qua quá trình thăm dò tin tức của chúng tôi, khoảng nửa tháng trước căn nhà đó đã được người ta mua lại. Người bán không đồng ý tiết lộ thông tin cho chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn lần theo manh mối để suy đoán được, người mua căn nhà đó là một người Hoa Hạ vừa về nước, nói tiếng Hoa Hạ rất trôi chảy, nhưng hình như lâu lắm rồi không về nước”.
Tôi nhớ đến câu nói lúc trước: “Cũng có nghĩa là, kẻ giật dây phía sau chính là người này, đồng thời cũng đang liên lạc với cục phó Trương và tổ chức của anh Hoa?”
“Anh Hoa?”
“Chính là thủ lĩnh của tổ chức bắt cóc La Nhất Chính, hôm nay bị tôi đánh què hai chân ở khu ngoại ô”.
Tôi điềm tĩnh đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3235044/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.