Tôi cảm thấy hơi tiếc nuối, không diệt cỏ tận gốc khó phòng trừ hậu họa về sau. Để bọn chúng chạy về mất, một khi chúng đã biết đến sự tồn tại của đám người Ốc Trắng thì muốn cứu Khang Khang và Tiểu Tây sẽ càng khó hơn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, với thái độ mà Đỗ Minh Hào đối phó tôi lúc trước. Nếu thật sự để gã nắm quyền ở nhà họ Đỗ, dù tôi có Sangsu và Suchat bảo vệ, trừ khi tôi không bước chân ra khỏi Chiêng May, nếu không kiểu gì cũng sẽ rơi vào tình cảnh bị chém giữa đường.
Tôi thở dài một hơi, tôi không kiếm chuyện, mà chuyện cứ tự tìm đến mới hay.
Tôi vốn định giúp được gì thì giúp trong cuộc tranh đấu giữa Đỗ Minh Cường và Đỗ Minh Hào, nếu không giúp được gì thì cũng phải đảm bảo tự lo lấy thân được. Không ngờ vì nhà họ Cung, khiến giờ đây, tôi cũng phải leo lên lưng cọp, chỉ còn nước cùng bước vào giới xã hội đen với Đỗ Minh Cường.
Bây giờ, muốn cứu được Khang Khang và Tiểu Tây không còn dễ như trong tưởng tượng lúc trước nữa, chắc chắn hai đứa nhỏ đã bị bọn chúng chuyển đi nơi khác. Nếu muốn thành công, chí ít phải liên lạc được với nội gián mà Đỗ Minh Cường sắp xếp, nắm được thông tin chính xác của bọn trẻ thì mới được.
“Giờ, chúng ta phải làm gì?”
Roga hỏi tôi.
“Nghĩ cách liên lạc với người mà anh Cường sắp xếp vào Chiêng Ray đã”.
Tôi thấy hơi đau đầu, nếu làm vậy thì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234930/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.