Rõ ràng là ông ta thấy hành vi này của tôi rất thiếu phong độ và không tự tin, điều này càng thể hiện sự không tin tưởng của tôi với ông ta và thấy hành vi này của tôi quá quê.
Hà Khai Thành thì vẫn như mọi lần, gương mặt vô cảm, chỉ lạnh lùng nhìn đám A Việt đang soi tiền.
Tôi chẳng buồn chú ý đến nụ cười châm chọc của Cung Thiệu Bình.
Vì đúng là tôi không tin ông ta thật.
So với tiền bạc thiết thực thì phong độ và thể diện chẳng có tác dụng quái gì. Những thứ đó không đáng tiền, máy kiểm tra tiền giả mới là chính xác.
Nếu không khi tôi bảo Natcha tiêu hủy đoạn ghi âm rồi, sau khi đưa tiền cho ông ta và Sangsu mới phát hiện chỗ tiền này là giả thì ngang với làm trò cười cho thiên hạ.
Sangsu thì không sao, chắc ông ta sẽ không nghi ngờ tôi lừa mình. Nhưng Natcha thì tôi sẽ khó ăn khó nói, kiểu gì ông ta cũng nghi tôi lấy tiền giả để lừa mình.
Dù họ không nghi ngờ thì tôi cũng phải lấy một khoản tiền thật khác đưa cho họ, nếu không mối quan hệ sẽ rạn nứt ngay.
Máy soi tiền là tôi mượn của Suchat, hơn nữa còn do Bangsu đích thân đưa tận tay cho tôi. Ông ấy bảo họ luôn dùng chiếc máy này, nên cứ yên tâm mà dùng.
Vì thế chỉ có những tờ tiền vượt qua được chiếc máy này mới có thể khiến tôi yên tâm.
Chờ khi toàn bộ số tiền mặt trong túi được kiểm tra hết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234900/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.