Lúc này, cuối cùng cũng có tiếng bước chân dồn dập vang lên ở chỗ cầu thang.
Có một đám người xông lên, người đi đầu chính là Bansha, theo sau ông ta còn có hai, ba mươi người nữa.
“Dương, cậu không sao chứ?” Bansha bước nhanh tới gần tôi hỏi.
Tôi lắc đầu: “Không sao, ông có biết tên này không?”
“Đương nhiên là có.”
Bansha đáp, sau đó ngoảnh lại về phía Song.
“Ha ha ha, tôi tưởng anh có lai lịch thế nào, ra là người của Bansha.” Song lại cười điên cuồng.
Rõ ràng là hắn không coi Bansha ra gì.
Bansha không lên tiếng, chỉ cúi đầu nhìn gã Tây đang nằm chật vật kêu than đau đớn dưới đất, rồi lại ngoảnh sang nhìn mấy người bạn học sau lưng tôi.
“Dương, sao các cậu lại chạy đến chỗ của Song? Gã Tây này là sao đây?”
“Tôi cũng không biết sao các bạn tôi lại chạy đến đây, còn thằng Tây này ấy à, chuyện là do nó khởi xướng đấy.”
Tôi chỉ vào Ôn Hân ở phía sau, nói tiếp: “Thằng Tây này qua mặt tôi, đến chọc ghẹo cô bạn này của tôi, sau đó… sau đó thì cả bọn xảy ra xung đột. Tiếp nữa, anh Song này chạy lên, bảo bạn tôi uống rượu với anh ta, còn bắt tôi xuống sàn đấu của anh ta đánh nhau, tôi thắng thì chúng tôi được đi.”
“Bọn Tây chết bầm này, phải xử chúng nó một trận mới được.”
Nói rồi, Bansha đột nhiên cúi xuống tóm lấy một bên bả vai còn lành lặn của gã Tây đó, rồi đạp mạnh một cú xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234834/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.