“Còn chờ ai nữa? Bạn học của chúng ta hay bạn của cậu? Đông không? Họ sẽ ngồi chung với tụi mình à?” Lưu San San ở một bên chen lời, hỏi liền tù tì một đống câu hỏi.
Tôi thản nhiên đáp: “Yên tâm, ông ấy có xe, không đi cùng với chúng ta đâu. Chỉ là vừa hay cũng mới xuống máy bay, nên tôi muốn gặp đối phương chút thôi.”
“Thế phải chờ bao lâu nữa?” Lưu San San tỏ vẻ hơi mất kiên nhẫn.
Ôn Hân vội kéo tay cô ta: “San San, đừng sốt sắng, dẫu sao chúng ta cũng tới nơi rồi, chờ chút thôi mà.”
Nói rồi, Ôn Hân lại áy náy nhìn tôi nói: “Phương Dương, không sao đâu, bọn tôi cùng chờ với cậu.”
“Cảm ơn.” Tôi mỉm cười với cô ấy.
Tôi vừa dứt lời đã nhìn thấy có một đoàn người đi từ trong ra, người đi đầu là một người đàn ông trung niên có dáng người gầy gò, mái tóc hoa râm, đó chính là Đồng An Chi.
Đi bên cạnh ông ấy là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi trông rất già dặn, là người lần trước tôi đã từng gặp ở Chiêng May, chắc là thư ký của Đồng An Chi. Phía sau còn có hai người đàn ông cao lớn có ánh mắt sắc bén đi cùng họ, đây chắc là vệ sĩ ông ấy mang từ trong nước sang.
“A Dương.” Đồng An Chi cười ha ha vẫy tay chào tôi.
Tôi tiến lên đón: “Anh Đồng, chào mừng anh tới Chiêng May.”
“Ha ha, đừng khách sáo thế.”
Đồng An Chi chủ động bắt tay, rồi thân thiết vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234821/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.