“Rất tốt.” Diệp Thiên gật đầu hài lòng.
“Phần đất đợi khai thác của khu Đông đều là của nhà họ Vương.” Nói xong Diệp Thiên không có ý lưu lại lâu hơn, anh quay đầu định rời đi.
“Vâng vâng, cảm ơn cậu Diệp.” Vương Trung nghe vậy mừng quýnh. Khu đất đợi khai thác khu Đông là nơi mà nhà họ Vương không biết đi bao nhiêu cửa mà vẫn chưa dành được, bây giờ Diệp Thiên nói như vậy thì chắc chắn đến chín mười phần rồi.Đây không phải truyện Boss nữ hoàn mỹ. Chúng tôi đăng để chống hành vi ăn cắp. Chúng tôi sẽ cập nhật truyện chuẩn sớm nhất. Cảm ơn.
“Ba, không phải chỉ một gã thanh niên thôi sao, có đến mức phải vậy không?”
Thấy Diệp Thiên đi đã xa, con trai Vương Trung mới lên tiếng hỏi ba mình với giọng mỉa mai khinh thường.
“Câm miệng, mày muốn chết à?” Vương Trung đổi luôn sắc mặt, ông ta vừa nạt nộ vừa nhìn về hướng Diệp Thiên vừa đi, nghĩ lại còn thấy rùng mình.
“Ba, con…” Vương Huy là con trai Vương Trung nhưng là đứa con trai duy nhất của nhà họ Vương, từ trước tới nay được Vương Trung hết mực cưng chiều. Từ bé đến giờ hắn chưa bao giờ bị ba mình mắng chửi như vậy nên đương nhiên không phục, nhưng vừa nói được hai từ liền bị Vương Trung trợn trừng mắt.
“Đã lớn như vậy rồi thì nói chuyện hay hành sự cũng phải động não.” Vương Trung hắng giọng, ngữ khí như trách móc thằng con vô dụng.
“Nhớ cho kỹ, sau này khi gặp cậu Diệp phải cung kính, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234807/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.