Lúc tôi về, cô Xuân đã đi ngủ, còn Đàm Hữu Ngân thì vừa tắm xong đi ra.
Cậu ta mở cửa cho tôi vào, sau đó chúng tôi ngồi xuống sofa, Đàm Hữu Ngân nói:
“Dương, tôi đã tra được Ngô Thừa Chí và Chu Miểu mà cậu bảo rồi. Một thời gian trước, hai người họ dùng chứng minh thư của mình mua vé máy bay về Quế Ninh, rồi lại từ Quế Ninh bắt xe về huyện Minh, Chu Miểu còn mở một thẻ ngân hàng ở đó. Gần đây, tôi không phát hiện họ có dấu hiệu rời đi.”
Tôi gật đầu: “Ừm, mấy hôm nữa, tôi sẽ đi tìm họ tính sổ.”
“Cuối tuần tôi đi với cậu nhé, lái con Ford của chị tôi đi, tiện thể đi bơi luôn.”
“Ý này được đấy.”
“À, Dương, bây giờ nhà nước đang quét xã hội đen trừ ác rất quyết liệt, cậu định tính sổ với họ thế nào?”
“Dù không làm gì được thì chí ít cũng phải bắt họ nôn tiền ra.”
“Thế không phải là dọa dẫm cướp đoạt à? Vớ vẩn là bị bắt ngay đấy.”
Tôi cau mày suy nghĩ: “Thế thì… Tôi không lấy tiền nữa, bắt họ đi làm từ thiện.”
“Cái này thì được, nhưng hình như hơi tiếc tiền nhỉ.”
“Hết cách rồi, cậu chẳng bảo vớ vẩn là bị bắt ngay còn gì.”
Đàm Hữu Ngân gãi đầu thở dài, nói tiếp: “Cậu và Bạch Vi… Tôi thấy lửa nóng cũng cháy bùng bùng rồi đấy, bao giờ thì định giải quyết?”
Tôi mỉm cười: “A Ngân, có nhớ ngày xưa vì sao tôi ngồi tù không?”
“Có chứ, vì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234798/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.