Tôi kể lại vắn tắt chuyện của Đàm Hữu Ngân và bố cậu ta cho Bạch Vi nghe, gồm cả chuyện hai mẹ con cậu ta đi tỉnh khác mở quán ăn đêm.
Nghe tôi kể xong, Bạch Vi bỗng trở nên im lặng, cô ta chỉ khẽ thở dài một hơi, sau đó vẫn lẳng lặng nhìn cô Xuân đang vui mừng hò reo vì hồ một ván bài đẹp.
Không bao lâu sau, Đàm Hữu Ngân đã đi xuống. Vì ra ngoài uống rượu, nên tôi không lái xe, ba người chúng tôi cùng đi bộ ra ngoài.
“Cô Xuân, bọn cháu đi chơi đây.” Ra đến cổng, tôi chào cô Xuân một tiếng.
Cô Xuân vừa thắng 1 ván mạt chược, tâm trạng rất tốt, cười hi hi đáp: “Đừng chơi muộn quá, đã uống rượu thì cấm lái xe về, không an toàn, mà cũng đừng ở khách sạn làm gì cho tốn kém. Cháu và Tiểu Vi cứ về nhà cô mà ở, lát nữa cô sẽ dọn phòng cho hai đứa, chăn đệm mà ngày trước cháu dùng cô vừa lôi ra phơi phóng mấy hôm trước xong.”
Cô Xuân vừa dứt lời, Bạch Vi lại len lén nhéo vào eo tôi.
Tôi nhịn đau cười đáp: “Thế thì phiền cô ạ, lát nữa cháu sẽ mua đồ ăn đem về cho cô.”
“Đừng mua, muốn ăn gì thì cô tự mua được. À, này… Tiểu Vi, cháu có cô bạn nào chưa lấy chồng không, giới thiệu cho Hữu Ngân nhà cô với, không cần đẹp quá đâu, tốt tính là được rồi.”
Bạch Vi ngây ra, sau đó cười khổ đáp: “Cô ơi, cháu… Để cháu về xem có ai thích hợp không ạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234796/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.