Hà Khai Thành hừ lạnh một tiếng: “Phương Dương, cậu đừng tưởng quen biết mấy tên lưu manh thì giỏi lắm.” Tôi không hề sợ hãi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của ông ta, nói: “Ba năm trước ông đá tôi vào tù, tôi vẫn chưa tính món nợ đó với ông đâu, giờ ông lại Còn uy hϊế͙p͙ tôi, tưởng có chút tiền thì ngon lắm sao? Chân đất không sợ đi giày, ông không tin thì thử động đến tôi xem.” Hà Khai Thành, không nói gì, chỉ nhíu mày bình tĩnh nhìn tôi.
Một lát sau, ông ta đột nhiên ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nói câu “Cậu giỏi lắm!”, sau đó xoay người lên xe.
Nhìn chiếc xe to lớn nhanh chóng đi xa, tôi không vội về nhà và ngồi cạnh bồn hoa ở khu xanh hóa, châm một điếu thuốc, bắt đầu phân tích những chuyện tiếp theo có thể xảy ra. Những năm gần đây, an ninh trật tự trong nước ta tốt, hàng năm đều có những vụ truy quét tội phạm và tệ nạn, nhất là ở khu Thịnh Hải này. Nhà Bạch Vị làm ăn đúng đắn, cũng không đến nỗi tìm người xử tôi, ít nhất là không dám giết tôi thật, nhưng có thể đánh tôi một trận, sau đó làm khó dễ, thậm chí còn bày ra âm mưu thủ đoạn gì đó để vu oan hãm hại tôi.
Còn Cung Chính Văn, ông ta ta ăn quả đắng ở Xiêng La, bị đánh vỡ đầu chảy máu, chắc ông ta sẽ không từ bỏ ý định, chờ tôi về nước sau đó xử tôi. Việc đầu tiên tôi phải làm là chuyên khỏi nhà bạn, không thể làm liên lụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234741/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.