Bạch Vi ngẩng lên lườm tôi, sau đó ôm bụng nhịn đau đi đến bên đường vẫy xe taxi.
Nhưng bước chân cô ta có hơi loạng choạng, rõ ràng không chỉ là đau bụng mà có vẻ rất yếu ớt.
“Quay về lấy băng vệ sinh hả?” Tôi đi đến bên cạnh cô ta, vừa nói vừa giúp cô ta bắt chiếc xe taxi đúng lúc đi ngang qua.
“Không cần anh lo.”
Tôi giúp cô ta mở cửa xe, cô ta không khách khí mà ngồi vào trong, sau đó kéo cửa định đóng lại.
Tôi giữ cửa xe taxi, nói: “Giám đốc Bạch, với tình huống hiện tại của cô thì đừng có cậy mạnh nữa, cứ để tôi đưa cô về đi, ngộ nhỡ cô ngất xỉu giữa đường thì phải làm sao? Cô không sợ bị người Xiêng La lôi đến chỗ núi thẳm rừng hoang…”
“Im miệng!”
Bạch Vi tức giận lại trừng mắt nhìn tôi, nhưng một lát sau cô ta cũng nhích vào trong một chút.
Tôi lên xe ngồi bên cạnh cô ta, nói địa chỉ khách sạn cho tài xế xong lại quay đầu hỏi cô ta: “Ở khách sạn có băng vệ sinh rồi chứ.”
Cô ta hơi ngẩn ra, tiếp đó nhíu mày: “Quên mang theo rồi.”
Tôi vỗ trán một cái: “Nửa đêm thế này thì đi đâu mua được, đúng rồi, kiểu gì khách sạn cũng có sẵn.”
“Tôi không dám dùng đồ của khách sạn.”
“Bỏ đi, bỏ đi, bây giờ tôi đưa cô đi mua vậy, nhưng cô cố nhịn một chút, nếu nó ra thì cô tìm ít giấy lót tạm đi.”
“Không cần, tôi tự mua được.”
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234733/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.