“Khốn nạn, bỏ súng xuống, mau bỏ súng xuống.”
Bansha vừa giật mình vừa sợ sệt quát đám thuộc hạ, ông ta còn xông tới ấn cánh tay của bọn nó, sau đó cung kinh chắp tay khom lưng cúi chào người đàn ông kia.
“Anh Sucha, xin lỗi, chúng nó chưa từng gặp anh nên mới mạo phạm tới anh, thực sự xin lỗi, xin hãy tha thứ cho sự ngu muội của chúng nó.”
Đối mặt với thái độ khom lưng nhún gối của Bansha, người đàn ông trung niên tên Sucha hoàn toàn không để tâm, cũng không đáp lại lời xin lỗi của ông ta mà đi thẳng qua, bước tới bên cạnh chiếc bàn tròn, chắp tay chào Đỗ Minh Cường.
“Cường, đã lâu không gặp!”
Đỗ Minh Cường đứng dậy đáp lễ: “Sucha, ông càng ngày càng mập đấy.”
“Ha ha, đừng vừa gặp mặt là đã trêu chọc tôi chứ, dạo này nhàn nhã quá đó mà.”
“Nào, xin giới thiệu, đây là bạn thân của tôi, Dương.” Đỗ Minh Cường chỉ vào tôi lúc này đã đứng dậy và nói.
“Chào ông Sucha.” Tôi cũng trịnh trọng chắp tay chào hỏi.
“Xin chào, cậu Dương, bạn bè của Cường cũng là bạn bè của tôi, xin đừng khách sáo như vậy.”
Tiếp đó Đỗ Minh Cường giới thiệu qua loa về La Nhất Chính, đối mặt với cậu em La Nhất Chính vừa nhìn đã biết là hạng xoàng xĩnh, Sucha vẫn vô cùng khách sáo.
Sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Sucha ngồi xuống, vẫn không để ý tới Bansha mà bắt đầu trò chuyện cùng Đỗ Minh Cường.
Hai anh chàng người Xiêng La mà Sucha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234725/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.