7 giờ 30 phút sáng tại tổng bộ Bạch gia, một tiếng thét đầy uy lực được phát ra từ phòng của Nguyên Khang:
_Á.........á..........á..!
_ Nguyên Khang! Anh mau tỉnh dậy cho tôi!.
Nguyên Khang trong cơn ngủ ngon , anh bị một tiếng thét lớn kế bên tai, linh hồn anh liền nhập về với xác, anh theo quáng tính mà ngồi bật dậy, rời khỏi giường, nhưng tiếp theo đó lại thêm một tiếng la, kèm theo lời chửi bới lớn:
_Á......á.....Nguyên Khang anh là một tên bệnh hoạn, biến thái, dâm tặc, anh che cái thứ lằng nhằng phía dưới của anh lại đi, thấy là muốn nôn mửa.
Nguyên Khang nghe cô nói những thứ lằng nhằng trên người mình, anh liền cuối xuống nhìn xem cô đang nói về thứ gì, khi nhìn ra, anh liền cảm thấy ngượng, anh đỏ cả mặt mũi , anh quên mất tối qua cô và anh chiến đấu hăng say, cuối cùng gần sáng anh mệt quá nên ôm cô ngủ mà quên cả chuyện mặc đồ vào rồi, Nguyên Khang vội nhặt chiếc áo choàng tối qua cởi ra vất đại xuống đất, anh cầm liền mặc vào, bước chân bình ổn anh đi đến ngồi trước mặt cô, miệng anh cười tươi khẻ lên tiếng nói:
_ Em đã là người của Nguyên Khang tôi, chỉ có tôi mới được chạm vào em, nếu em dám để ai vào mắt, thì lúc đó em sẽ biết sự độc ác của tôi ra sao, nói xong anh bá đạo hôn lên cánh môi mềm của cô, Đồng Nhan phần bên dưới thân sau một đêm kịch liệt bây giờ nó đau đớn đến độ không thể cử động được, cô tức giận cắn vào lưỡi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nang-that-qua-lanh-lung/18523/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.