Gia Khiêm lúc này lo lắng nhìn qua Nguyên Khang nói: "cậu đi hỏi bác sĩ sao đến giờ Tuyết Đan cô ấy vẫn chưa tỉnh lại vậy?".
Nguyên Khang gật đầu liền đứng lên chuẩn bị rời khỏi, thì lúc này trên giường Tuyết Đan đã mở mắt, cô nhìn sang thấy ba ngồi đó, cô liền khẻ gọi:
_"ba ơi!"
Nghe tiếng kêu ông liền nhìn sang phía giường bệnh, ông vui khi nhìn thấy được con gái đã tỉnh Lâm Vũ mừng quá đứng lên đi đến bên giường.
Gia Khiêm cũng liền thấy, anh vội đứng lên đi lại bên giường nhìn cô.
Tuyết Đan chống đỡ tay xuống giường để ngồi dậy, Lâm Vũ liền đưa tay đở con gái, cô nhìn người ba trước mặt liền nói:" ba con muốn về nhà, con không thích mùi bệnh viện".
Gia Khiêm nghe cô nói liền lên tiếng: "em vừa mới tỉnh lại nằm nghỉ ngơi theo dõi vài hôm hẳn về".
Tuyết Đan nhìn sang anh cô châu mày khó chịu nói:" một ít vết thương này có đáng gì, tôi không thích ở bệnh viện, mà chuyện của tôi, từ khi nào cho phép anh quảng vậy hả?"
Gia Khiêm cứng họng khi cô trả lời như vậy, lúc này Lâm Vũ xen vào: con à! Gia Khiêm nó nói đúng đó, nghỉ ngơi vài hôm rồi về, cô không trả lời, nhưng thay vào đó là cô giựt ra hết dây truyền nước đang gim ở trên tay mình ra, cô giựt hơi mạnh tay, nên những chỗ đó liền bị chảy máu, cả ba người đàn ông nhìn cô sững sốt, trong khi cô nét mặt vẫn bình thản không có tí gì là tỏ ra đau đớn, bước chân xuống giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nang-that-qua-lanh-lung/18514/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.