"Vậy anh đi mua đồ ăn sáng đã nhé!"
Thời Diệc xoa xoa đầu tôi, ôn nhu nói với bạn gái trước mặt. Tôi giật đầu, khóe miệng vẫn giữ nguyên nụ cười tới tận khi người yêu mình rời khỏi căn hộ.
Bóng dáng ấy vừa thoát khỏi tầm mắt, biểu cảm mới trở về vị trí ban đầu. Từ tối qua tôi đã không thể ngủ yên giấc, lòng cứ nặng trĩu suy nghĩ hỗn tạp về tập giấy kết quả khám kia suốt. Cuối cùng thì trời đông cũng đã sáng, trãi qua đêm dài đằng đăng cũng đã có kết quả mong đợi.
Nhân lúc Châu Thời Diệc đi mua há cảo ăn sáng, tôi tận dụng cơ hội trở vào phòng ngủ, nhấc bức tranh treo tường ra khỏi mặt phẳng. Đúng là miếng giấy carton dùng để lấp mặt sau của bức tranh đóng khung đã bị xê dịch, còn gập ghềnh mỗi chỗ mỗi khác do hấp tấp, nóng lòng muốn giấu đi. D
Tôi lấy miếng giấy ra, bên trong vốn rỗng một khoảng nhỏ tí nhưng nay lại chật kín bởi tập giấy trắng dày đủ ba mi li mét. Đưa tay ra cầm chúng lên, tôi lật từng trang bệnh án một, vẫn thấy rất bình thường, không có gì khác cho tới khi đọc tới tờ xét nghiệm tổng quát máu.
Đập vào mắt là dòng chữ kết luận phía cuối trang giấy trắng khiến lòng người bỗng nhiên kéo đến cơn quặn thắt.
[Kết luận: Ung thư phối giai đoạn cuối.]
Mặc dù trong phòng đã bật sẵn máy sưởi với nhiệt độ ổn định, nhưng tay tôi lạnh quá!
Nó vừa lạnh, lại vừa tiết ra rất nhiều mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3630578/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.