"Sao anh lại hỏi em như vậy?"
Thời Diệc đưa đôi mắt phù quang của mình nhìn thẳng vào tôi, anh ôn nhu đáp lời: "Vì anh thấy sau khi em ngủ dậy vào hôm đó tâm tình đã thay đổi đi rất nhiều, em ôm nhiều tâm tư đến nổi anh không thể nhìn thấu được." (5)
Tôi ngơ ra, ngước nhìn đôi mắt nặng trĩu kia rồi mới thở dài một hơi, ngồi bệt xuống bãi cát trắng tinh, hai tay đặt lên đầu gối chân.
"Anh tin trên đời này có kiếp trước không?"
Buông một câu cứ tưởng nhẹ nhàng nhưng đối với người phát ra lại nặng nề không thể tả. Thời Diệc cũng ngồi xuống cạnh tôi, hai người không nhìn đối phương, ánh mắt quan sát về phía ánh trăng quang đăng trên bầu trời.
"Có, nếu Doãn Doãn nói có thì chính là có." (2
Lúc này tôi mới quay qua, đưa tiêu điểm của đôi đồng tử nhìn thẳng vào khuôn mặt điển trai thanh tú kia. Anh ấy không giống Tần Ngạn, tôi càng không giống Vạn Cẩn, cớ sao cứ phải bận lòng vì một câu chuyện chính mình chưa từng trái qua cơ chứ..
Tôi hướng mắt nhìn thẳng trở lại, nhìn vào đại dương xa xăm ngoài khơi kia mà hỏi thêm: "Vậy... nếu kiếp trước có người làm chuyện đầy tội lỗi với anh, nhưng kiếp này người đó lại rất tốt, tốt với anh hơn cả chính bản thân họ thì anh sẽ làm gì?"
"..."
Thời Diệc im lặng, tiếng sóng vỗ lấn át đi khoảng không yên tĩnh, anh ấy nghĩ ngợi đôi chút mới lên tiếng trả lời:
"Anh sẽ không bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3630571/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.