"Hu... huhu... Hức... hu oaaaa..."
Trong khắp căn phòng và hành lang đều yên ắng, chỉ còn lại tiếng khóc òa của cô gái 26 tuổi mà cứ ngỡ mới lên ba. (1
Châu Thời Diệc cứ thế ngồi xổm ôm lấy tôi cũng đã gần 10 phút. Mãi tôi mới bình tĩnh trở lại, nấc cụt vài cái rồi bỏ anh ra, hai mắt sưng vù hết cả. Trên má còn dính lại dấu vết của nước mắt, còn cả nước mũi của tôi đẫm trên vai áo Châu Thời Diệc.
Thấy vậy, tôi lại bắt đầu mếu máo. (2)
*Nhìn coi mày mất mặt chưa kìa Mộc Doãn*. ()
"Không sao nữa đâu, kẻ theo đuôi thôi." Châu Thời Diệc lên tiếng trấn an.
Lúc này tôi bỗng nhớ đến sự việc đã thấy ở quán cà phê, tôi né tránh, giọng rất xa cách chỉ "Ừ" một tiếng.
Châu Thời Diệc thấy lạ, nhìn tôi hỏi: "Sao vậy?
Tôi không đáp lại, vờ như không nghe mà đứng dậy lau nước mắt.
Bảo vệ chung cư lên tiếng: "Xin lỗi hai cô cậu, hắn ta lẻn vào lúc nào tôi cũng không hay, thành thật xin lỗi!"
Châu Thời Diệc gật đầu, gã bệnh hoạn khi nãy đã bị bảo vệ lôi đi và giao nộp cho cảnh sát. Trong căn phòng chỉ còn lại hai người, một nam và một nữ.
"Cô còn sợ không?" Châu Thời Diệc lên tiếng bắt chuyện với tôi.
Tôi nghĩ ngợi đôi chút rồi lắc đầu, anh cũng chẳng biết nói thêm câu gì để kéo dài cuộc trò chuyện.
Anh lúng túng đút tay vào túi quần, nghĩ rằng nên cho tôi thời gian để bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3630446/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.