"Hức... Tôi buồn!"
Tôi mếu, còn không dám nhìn thẳng vào Châu Thời Diệc, thấy vậy anh liền xoa đầu tôi như đang dỗ một chú cún con bị bỏ rơi.
"Cô uống thuốc giải rượu chưa?" Châu Thời Diệc hỏi.
Tôi ngẩng đầu lên, tay vẫn ôm chặt lấy anh mà nhíu mày: "Tôi không có uống rượu mà?"
"Nhưng cô say rồi!" Anh cũng rũ mi xuống nhìn tôi.
"Mấy chai bia đó thì nhằm nhò gì? Anh tin tôi uống nguyên một thùng to mà không say không?"
Nói rồi, tôi bỏ Châu Thời Diệc ra mà lơ nga lơ ngơ đi lại vào trong phòng, có khi còn bước hụt chân suýt thì ngã.
"Cô cẩn thận chút!" Châu Thời Diệc cũng vào theo, lôi tôi đi lại sofa ngồi rồi rót nước vào cái cốc đang để trên bàn.
Mắt tôi nhắm nghiền một lúc lâu sau mới mở ra, lơ mơ ngó qua người bên cạnh mà nhíu mày hỏi:
"Anh là ai vậy?"
Trên mặt Châu Thời Diệc hiện rõ ba dấu chấm hỏi, khi say con người lại có lúc thần trí bất ổn vậy ư?
Tôi lập tức đứng dậy, bực bội hỏi tiếp: "Sao anh lại ở trong nhà tôi?"
Châu Thời Diệc lắc đầu, đưa tay lên trán mà xoa vì bất lực. Anh đứng dậy cầm lấy tay tôi định kéo vào phòng ngủ.
"Cô đi ngủ đi, lát dậy sẽ tỉnh rượu!"
Khóe miệng tôi khẽ nhếch, lắc đầu một cái rồi ôm chặt lấy Châu Thời Diệc mà dụi đầu vào lòng anh ta.
"Anh đẹp trai này sao anh lại ở đây dạ?"
Bởi áp sát tai vào lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3616597/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.