Cuối cùng thì cô cũng hiểu khả năng ngôn ngữ của hắn hạn hán đến mức độ như thế nào.
- Là lúc anh bảy tám tuổi gì đó. Là bảy tám tuổi nha. Em đừng có hiểu lầm. Không phải mười bảy mười tám. Lúc đó bản thân anh còn chưa đến tuổi dậy thì. Anh đã gặp một con nhỏ điên. Nhưng thật sự thì nó rất xinh. Baby vô cùng. Đấy chính là như thế. Cô ta bị một con chó chuẩn bị cắn.
- Nên anh cứu cô ta. Sau đó anh bị con chó kia xé thịt.
- Đúng là như vậy. Nhưng mà còn sau đó. Em không được cười. Không được cười. Cô ta dám đẩy anh ngã. Rồi gọi con chó kia lại. Con chó kia chính là thú cưng của cô ta. Cô ta còn để lại một câu là gì gì...
Trần Bảo Nhi nhìn sắc mặt vô cùng khó coi của cha mình lại quay sang nhìn vẻ mặt như đang xem hài kịch của hắn.
- Nếu chủ tịch Trần Uy đây không làm chủ tịch. Thì ai có thể ngồi lên vị trí này. Các người thử nói xem...
- Là ta.
- Chú...
Trần Bảo Nhi cả kinh. Sắc mặt ba cô càng thêm thậm tệ. Cô không thể ngờ người đứng lên kia lại chính là Trần Hải. Chú hai của cô, là máu mủ trong gia đình. Chẳng lẽ chú hai định nổi loạn để cướp quyền cai trị gia tộc sao.
- Chú nói đi. Chú có cái tài gì?
- Cái tài gì của tôi, các vị cổ đông đây hẳn là người hiểu rõ. Có đúng không?
Người đàn ông kia rất kiêu ngạo nhìn sắc mặt của anh trai.
- Đúng. Nếu anh không làm được thì em làm. Đâu có gì. Giám đốc Trần Hải cũng quá xuất sắc đấy thôi.
Đó chính là những lời bàn tán quanh tai Trần Bảo Nhi. Thân thể cô không tự động mà run lên.
- Ra ngoài. Còn chú, đi theo tôi.
Trần Uy tức giận đập bàn đi ra khỏi phòng.
- Cuộc họp tạm hoãn. Chúng ta sẽ bắt đầu sau vài phút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]