🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Hàn Mặc Phong, cậu dự định mua nhà thật à.

Lee Sung kia vừa thấy Hàn Mặc Phong đặt mông chưa xuống ghế đã hỏi. Một phong cách không lão vào ai được.

- Không phải dự định. Mà là chắc chắn.

- Này. Không phải bản thân Hàn thiếu cậu sinh ra cảm thấy mình đã quá nhiều tiền nên muốn tiêu bớt đấy chứ?

- Không hẳn.

- Vậy tại sao lại chạy đi mua nhà trong khi mấy chục lô bất động sản của cậu không đi mà ở. Như thế không thừa tiền thì cũng rảnh tay muốn thử cảm giác tiêu tiền của công tử nhà giàu.

- Cậu ta không phải công tử nhà giàu khi nào vậy Lee Sung. Cậu dạo này quả hay lũ lẫn. Chi bằng sắp tới đây bệnh viện của tớ có mở cửa tăng bệnh nhân. Cậu có muốn một suất miễn phí?

- Đương nhiên. Là khoa gì? Tớ chưa bao giờ nghe đến việc bệnh viện chặt chém giá nhà cậu miễn phí cho ai. Thật là một cơ hội khó có thể bỏ qua.

- Còn trống khá nhiều vé. Khoa thần kinh đấy anh bạn ạ.

- Cậu...

Lee Sung tức muốn học máu ngay tại chỗ. Hoàng Quân ba năm sau miệng lưỡi sắc không thua gì Hàn tổng kia.

- Tóm lại, cậu quyết định mua nhà.

- Đúng.

- Tại sao?

Lee Sung quay sang chĩa mũi súng giận dữ vào người Hàn Mặc Phong.

- Ủng hộ Trần Bảo Nhi. Như thế mà nghĩ cũng không ra. Lee Sung, đáng tiếc cho một thế hệ.

- Hoàng Quân, ngậm mõm lại!

Lee Sung tức giận hét lên.

- Hàn Mặc Phong, đại não cậu có vấn đề sao! Lee Sung tớ vừa nghe đã cảm thấy vô lý.

Hạ giận. Lee Sung cố kìm nén cơn giận xuống để có thể tiếp tục trao đổi với Hàn Mặc Phong. Nhưng ai đó liệu có để yên mà không chĩa mõm vào.

- Muốn gần mỹ nhân đương nhiên tiền là con đường ngắn nhất. Hàn thiếu của chúng ta hiện tại đang muốn biến thành chất keo mà bám chặt lấy Trần tiểu yêu dấu của cậu ta. Lee Sung, cậu cứ an tâm. Hàn tổng tuyệt đối không làm việc để bản thân cậu ta tổn hại. Nếu Hoàng Quân tớ đoán không sai, bước tiếp theo, Hàn thiếu sẽ kéo con gái người ta lên giường. Hô.....hô...

Điệu cười này khiến Hàn Mặc Phong và Lee Sung cùng nhìn nhau cả kinh. Riêng tâm hồn mong manh dễ bị doạ như Lee Sung một phen sợ hãi. Kiểu cười kia, quả là biến thái vô cùng.

- Hàn Mặc Phong, liệu có tin tưởng vào chất lượng ngôi nhà kia được không? Giá cả đối với cậu tôi biết không thành vấn đề, thiết kế vô cùng hoàn hảo nhưng chỉ e độ vững chãi không đủ?

- Là sao?

Hàn Mặc Phong nhăn mặt.

- Chỉ sợ khi hai người tình chàng ý thiếp nồng đậm, cùng dốc sức tạo ra tiểu Mặc Phong, e là ngôi nhà kia sẽ không trụ nổi.

- Hoàng Quân, ngày càng thâm thúy. Lee Sung rất phục.

Lee Sung cuối cùng cũng nghe được câu vừa ý, liền a dua chạy theo Hoàng Quân, cùng chiến đấu hắn.

- Việc đó không đến lượt hai người lo. Mau... Cút.

- Chúng tớ biết, cậu hiện tại đang vô cùng xấu hổ. Nhưng bản thân cậu không đuổi thì bọn tớ cũng sẽ đi.

Hàn Mặc Phong sau khi đuổi được hai tên kia đi liền thả người tựa xuống ghế.

Ngôi nhà xây dựng trên tình yêu và sự hạnh phúc ư. Hắn liệu có mua được không? Mà nếụta được thì ai sẽ cùng hắn ở trong ngôi nhà đó?

----

Phòng giám đốc.

Cốc...cốc...cốc..­..

Sau ba tiếng gõ, người bên ngoài như theo lệ mà tự đẩy cửa bước vào. Trần Đông Phong nhìn dáng vẻ làm việc chuyên nghiệp của Trần Bảo Nhi trên chiếc ghế giám đốc thì không thể không nghĩ đó chính là cô bé mười mấy năm trước anh gặp ở cô nhi viện. Song suy cho cùng, cô hiện tại nhìn vào vẫn còn quá trẻ, quá non sơ với chức vụ đang đảm nhiệm. Mà nhìn cô, Trần Đông Phong lại nghĩ cô đáng ra nên là một sinh viên trên giảng đường đại học thì hợp hơn.

- Anh nhìn em kỹ như thế, đã tìm ra được một con vi khuẩn lạ nào chưa!

- Vì Bảo Nhi của anh quá sạch sẽ nên anh Đông Phong không thể soi được nổi một con vi khuẩn nào cả.

- Từ hôm qua đến giờ em vẫn chưa tắm. Một ngày rưỡi rồi.

- Trần Bảo Nhi. Em sinh ra không biết đùa là gì sao?

- Anh biết thế là tốt rồi.

Trần Đông Phong ngồi xuống ghế, mắt không hài lòng nhìn Trần Bảo Nhi đang cặm cụi không ngừng với đống giấy tờ trên bàn.

- Nói chuyện với anh thì cũng nên ngẩng mặt lên một lần chứ!

- Xin lỗi. Em không thể.

- Nói dối. Em có thể.

- Nhưng bây giờ là không thể.

- Cãi với em, người tổn hại chỉ là anh.

- Biết thế thì đừng.

- Em quyết định bán nhà cho Hàn Mặc Phong. Điều này có vẻ nghe không hay cho lắm khi Hàn gia cũng nhúng tay vào bất động sản ba năm nay. Và bọn họ hiện tại chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với chúng ta trong giới. Anh mong em sẽ quyết định đúng đắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.