Chỉ năm phút sau, cái hành lang vắng vẻ đó lại yên tĩnh như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
........
Quân Duy Thần đang đứng bên ngoài sân thượng, gió biển khẽ làm tung bay mái tóc đen của anh.
Anh trầm mặc.
Tiêu Dật Hành nói không thể tìm ra tin tức kia, vốn dĩ anh ta đã xâm nhập được 98% rồi, không hiểu sao cuối cùng lại sập hệ thống, mất toi dữ liệu.
Lão già Dennis này quả thật rất có bản lĩnh!
[Chủ nhân, báo cáo, chúng tôi không tìm thấy tung tích của Quý tiểu thư. Đã rà soát các boong tàu.]
Cả người Quân Duy Thần bỗng nhiên tỏa ra một luồng khí lạnh đến cực điểm, bàn tay anh siết chặt lan can tàu, trái ngược lại với khuôn mặt đang cực kì bình thản của anh.
Dù biết lão già kia sẽ ra tay với Quý Diệp để uy hiếp anh, nhưng anh vẫn lo sợ Quý Diệp thực sự sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng của cô.
Hy vọng cô biết chống đỡ thế cục, anh tin tưởng cô nhất định sẽ làm được.
[Dùng rađa quét tín hiệu, rồi thông báo lại cho tôi. Phải tìm ra tung tích của cô ấy.]
[Rõ.]
Quý Diệp, chờ tôi.
.........
Quý Diệp bị tạt cho một gáo nước lạnh, cô giật mình bừng tỉnh.
Ánh sáng căn phòng chiếu rọi thẳng vào mắt cô, cô nheo mắt khó chịu, cố gắng định thần lại.
Đây là đâu?
Ánh sáng leo lắt treo lủng lẳng trên trần, một màu tối đen, xung quanh là thùng đồ linh tinh gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-lanh-lung-chong-a-cuoi-thoi/2725891/chuong-22.html