Bách Gia Yến hướng mắt xuống nhìn Đồng Miên Miên, khóe môi hơi nhếch lên. Đêm hôm qua Đồng Miên Miên đứng ở nơi thiếu sáng, hôm nay đứng trước mặt anh trong bộ dạng này cũng không tệ.
Áo có cổ, chân váy dài qua gối, không trang điểm lòe loẹt mà da vẫn trắng, môi vẫn hồng, mắt to, mi dài, thân hình thanh mảnh. Bách Gia Yến tổng kết tất cả yếu tố Đồng Miên Miên đang mang trên mình lại rồi tự đưa ra kết luận trong đầu: Gái ngoan!
“Anh nhìn đi đâu thế hả!” Đồng Miên Miên nhăn nhó dùng tay che cổ áo mình lại, giọng nói đanh đanh tựa như không mấy vui vẻ.
Bách Gia Yến tặc lưỡi một cái. “Tôi có mắt, cô cấm tôi nhìn được à?”
Đồng Miên Miên hừ lạnh một cái, mặc kệ anh ta rồi đi về phía trước, bỏ mặc Bách Gia Yến đằng sau không thèm quan tâm. Đúng là người không thích thì đi đâu cũng gặp, người mong gặp cả đời không thấy.
Càng đi Đồng Miên Miên càng có cảm giác không an toàn, cuối cùng cô dừng chân lại, ngoái đầu ra phía sau nhìn, rõ ràng không có ai, vừa quay lại Đồng Miên Miên đã hú hồn hú vía giật nảy mình thốt lên. “Cha mẹ ơi!”
Bách Gia Yến từ khi nào đã đứng trước mặt Đồng Miên Miên mặt không cảm xúc, lại còn đứng gần như thế khiến Đồng Miên Miên tưởng mình gặp ma gặp quỷ rồi.
“Cái tên điên nhà anh, não bị úng nước hay sao.”
Bách Gia Yến đưa ngón út lên gãi gãi tai mình, nhất định những lời nói vừa rồi của Đồng Miên Miên khiến anh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-ong-xa-cool-ngau/1033235/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.