Chết tiệt tiệt tiệt!!! Cái thứ khốn kiếp này muốn ăn cô à?
Kiếm của bà đâu rồi?
Bà phải chém chết hết lũ chúng nó đi!
Đúng lúc Thời Sênh đang tìm thanh kiếm của mình thì một thứ vừa lạnh toát vừa mềm mại lướt qua đầu ngón tay, toàn thân cô run rẩy, hướng ánh mắt kinh dị nhìn về phía tên xác sống đó.
Hắn ta đang liếm đầu ngón tay cô, đôi lông mày khẽ nhíu lại giống như đang cảm thấy không hề ngon chút nào.
“A a!”
“???” Không hiểu, nói tiếng người đi.
“A a!!!” Cái xác sống kéo cánh tay lên trước mặt cô, gầm lên như có đôi chút nôn nóng sốt ruột.
Thời Sênh nhìn cánh tay của mình.
Ừm… rất sạch sẽ, rất mịn màng, quả thật là rất đẹp.
“A a!”
Tên xác sống thò ngón tay ra, chọc chọc vào ngón tay cái của cô, trong cặp đồng tử cứng đờ ấy lóe lên sự mong chờ và khao khát thứ gì đó.
Thời Sênh cũng thò ngón tay ra chọc chọc hắn.
Làm cái trò gì vậy?
Chọc một cái có thể chọc chết bản cô nương sao?
Bởi vì không biết phải biểu đạt như thế nào, tên xác sống sốt ruột đi quanh Thời Sênh hai vòng, cuối cùng nhanh như chớp mắt chạy vụt đi mất.
Thời Sênh: "…”
Đây là trò chơi mới à?
Thế giới của xác sống, bản cô nương đây quả thật không thể hiểu nổi!
Đến lúc này, Thời Sênh mới quan sát nơi mà mình đang đứng. Đây là một hang động không lớn, nhất định là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/3130510/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.