Thời Sênh không đi vào huyện D, tình huống này của Thiên Lê cũng không phải lần đầu tiên, trước đó đã từng xảy ra một lần rồi, cô biết là hắn muốn thăng cấp.
Thăng cấp xong sẽ quay lại tìm cô.
Cho nên cô hoàn toàn làm lơ vấn đề ba con hàng đang ríu rít thảo luận ở phía sau.
Làm chuyện đó với một xác sống?
Nói thật, nếu có thể, cô rất muốn ném ba con hàng này vào giữa bầy xác sống, không còn chủ đề gì để nói nữa à?
Bọn họ chẳng lẽ không nghĩ tới việc cô là một con người, sao có thể nói tới đề tài trâu bò kia với một xác sống được chứ?
Bản cô nương đây không lý giải nổi tư duy của đám thiên tài này.
Người của khu an toàn thành phố B tới khá muộn, bọn Thời Sênh đợi nửa ngày thì mấy chiếc xe tải quân dụng đó mới tới ranh giới huyện D.
Dẫn đầu là một người quen, Thường Tân.
Bọn họ phân đội rồi chia nhau tiến vào huyện D, Thời Sênh bám theo họ từ xa.
“Này Kẻ Điên, cậu có thấy đám xác sống kia hình như không tấn công chúng ta không?” Thanh Ngọc đẩy Lâm Phong.
Được Thanh Ngọc hỏi thế, Lâm Phong liền nhìn xung quanh, xác sống bốn xung quanh đều đi theo từ rất xa, không một con nào phát động tấn công cả.
Hai người đồng thời nhìn về cô gái đang đi bộ ở đằng trước như đi dạo trong vườn hoa nhà mình.
Cách giải thích duy nhất chính là cô ấy!
Hai người liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/3130502/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.