Xác sống nhỏ mặc kệ các luồng tấn công khác, chỉ nhắm vào cô mà tấn công, như là…
Muốn đoạt lấy…
Bản cô nương biết dị năng chết tiệt kia thế nào cũng có lúc gây chuyện.
Thời Sênh huy động thiết kiếm rất nhanh, ánh mắt nhìn xác sống kia càng ngày càng trở nên ác liệt.
Chờ giải quyết xong xác sống đó, tay Thời Sênh đều sắp bị cắt nát tới nơi.
Nếu gặp phải hai xác sống cấp bảy mà cứ đánh thế này, cô nghĩ mình chắc chắn sẽ bị treo lên làm bao tải đấm bốc.
Tinh hạch của xác sống kia bị Tiểu Ngũ đào ra, đưa cho cô.
Tinh hạch cấp sáu cô còn chưa thấy, mới chỉ thấy tới cấp năm, nhìn đẹp hơn cấp bốn rất nhiều.
Viên tinh hạch cấp bảy này nửa trong suốt, nhìn thực mông lung.
Cô có thể hấp thu tinh hạch nhưng không có hiệu quả, chỉ có thể không ngừng tiêu hao dị năng mới thăng cấp được.
Cô nghĩ nghĩ rồi đưa tinh hạch cho Bạch Hổ.
Tiểu Ngũ được ăn dị năng của cô nên cũng ngứa mắt với tinh hạch này.
“Meo!” Chủ nhân là tốt nhất.
Bạch Hổ thân mật cọ lên cổ Thời Sênh.
Thời Sênh ném nó cho Tiểu Ngũ ở đằng sau.
Tiểu Ngũ không bắt được, chỉ túm được cái đuôi, Bạch Hổ gào lên một tiếng rồi quay người cào vào tay Tiểu Ngũ.
Sau đó là một trận mèo gào và xác sống kêu loạn.
Mất mấy xác sống làm Thời Sênh có chút đau lòng, đó đều là xác sống cao cấp đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/3130487/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.