Người tuy nhiều nhưng vì biết đều là đối địch nên Thời Sênh cũng chẳng cố kỵ gì, nhìn thấy người liền đánh chết mới dừng.
Đại khái cũng tiêu diệt được hết đám người này ở đây.
Sau đó, không biết tên khốn nào hô trên kênh Thế giới, sau đó càng ngày càng có nhiều người chạy tới, không nói hai lời liền xông lên hỗn chiến.
Đầu ngón tay Thời Sênh như múa trên bàn phím, hiệu ứng kỹ năng quá nhiều nên nhân vật của cô gần như bị chôn vùi trong các chùm sáng, nhìn màn hình cũng chẳng nhận ra ai vào với ai.
Bối cảnh âm nhạc càng làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Trên bản đồ, người không ngừng ngã xuống, có người biến mất, trở về điểm hồi sinh, có người lại trực tiếp đứng lên gia nhập cuộc chiến.
Nhiều người như vậy mà không đánh chết được hai người này, nói thật, có rất nhiều người đang nghi ngờ có BUG gì ở đây.
Thời Sênh không biết Tầm Mặc duy trì bất tử bằng cách nào, dù sao cô cũng phải dùng không ít đạo cụ mới để mình không bị chết.
Đối mặt với chiến thuật biển người, dù thao tác trâu bò tới cỡ nào cũng bị luống cuống chân tay.
Nhưng vào lúc này, bối cảnh âm nhạc đột nhiên trở nên trầm lắng, hình ảnh chợt tối sầm, âm nhạc biến mất, tất cả lâm vào tĩnh mịch.
Thời Sênh chớp chớp mắt, xác định mình không nhìn nhầm, gõ gõ phím vài cái cũng không có phản ứng gì.
Mẹ kiếp, sao tự nhiên màn hình lại đen thế này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/3130432/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.