Chương trước
Chương sau
Hệ thống thông báo: Người chơi Ly Tác vì phu nhân Tang Du Vị Vãn đốt lên Cẩm tú sơn hà, cùng nắm tay dạo khắp giang sơn.

Hình ảnh đột nhiên tối sầm lại, từng cụm ánh lửa từ dưới chân núi bốc lên, một bực họa cuộn tròn từ từ mở ra.

Chấn động mà đẹp đẽ.

Hình ảnh kéo dài liên tục một phút đồng hồ, mười giây cuối cùng, ánh lửa hội tụ thành tên của Tang Du Vị Vãn.

Thời Sênh chống cằm, vẻ mặt như suy tư gì, quả thật cái gì dùng tiền để tiêu cũng đẹp hết.

Nhưng bảo cô bỏ tiền cho tên khốn Tầm Mặc này phóng chỉ để tạo không khí lãng mạn ư?

Nằm mơ!

Nằm mơ cũng không được!

[Thế giới] Tang Du Vị Vãn: Cảm ơn đại thần.

[Thế giới] Ly Tác: Gọi phu quân.

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Ta thân là một nam tử cô độc nhưng cũng bị lãng mạn này làm cho xiêu lòng rồi, muốn có vợ…

[Thế giới] Ta Chỉ Xem Kịch Thôi: Mẹ Kiếp, ta thích ngươi, làm gay đi.

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Cút, ông đây chỉ thích em gái.

[Thế giới] Thập Lý Sênh Ca: Phu quân!

[Thế giới] Tang Du Vị Vãn: Phu quân.

Hai dòng của Thời Sênh và Tang Du Vị Vãn cùng xuất hiện, thế giới lâm vào im lặng quỷ dị ba giây, sau đó đầy up các dòng bình luận được đẩy lên.

[Thế giới] Gió Thổi Đũng Quần Mông Đít Ngứa: Thập Lý Sênh Ca quả nhiên có thù oán với vợ chồng đại thần Ly Tác, vào lúc này mà cũng muốn cắm một chân.

[Thế giới] Mộ Ly Khuynh Tâm: Thập Lý Sênh Ca không biết xấu hổ, Ly ca ca không bảo cô, cô gọi làm gì.

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Đây là tình tay ba? Tứ giác tình yêu? Ngũ giác tình yêu? Thế giới này khó hiểu quá, cho tôi về hành tinh của tôi đi.

[Thế giới] Ảo Mộng: Thập Lý Sênh Ca không biết xấu hổ.

[Thế giới] Tầm Mặc: Cô ấy gọi ta.

[Thế giới] Thập Lý Sênh Ca: Ngu cmn ngốc vừa chứ. Tất cả nữ ở sever này đều là vợ của Ly ca ca nhà các người chắc? Thế thì hắn sẽ bệnh tới mức hỏng thận mà chết.

[Thế giới] Hari-Zalo: Phì, vừa online đã thấy Tiểu Sênh Ca nhà ta khủng bố như thế, ha ha ha ha, Tiểu Sênh Ca trước sau như một V587.

[Thế giới] Ta Chỉ Xem Kịch Thôi: Mẹ ơi, ở đây có người “ngược cẩu”.

Hệ thống thông báo: Người chơi Thần Hào vì phu nhân Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết đốt lên Cẩm tú sơn hà, cùng nắm tay dạo khắp giang sơn.

Cảnh tượng Cẩm tú sơn hà lại xuất hiện lần thứ hai.

Thời Sênh cạn lời trợn trắng mắt, sau đó chọc chọc Tầm Mặc.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Anh thất thần cái giề, tiếp tục phóng pháo hoa đi chứ.

[Mật] Tầm Mặc: Tôi đang đợi Cẩm tú sơn hà của cô.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Anh hoang tưởng rồi, mau phóng pháo hoa đi.

Bản cô nương sẽ không nói vì muốn chỉnh hắn nên mới mua nhiều pháo hoa như thế.

[Mật] Tầm Mặc: …

Nhìn một rương đồ đầy pháo hoa, Tầm Mặc yên lặng bắn pháo, cứ bắn thế này không biết đến khi nào mới xong nữa?

Hiện tại chơi game không phải điểm quan trọng nhất, mà là mỗi ngày online xem Thập Lý Sênh Ca mặc đồ Tam sinh tam thế rồi bị người ta đuổi giết mới là quan trọng nhất.

Công ty game phát hiện sever này đặc biệt đông, thường xuyên có người gọi điện lên tổng đài khiếu nại không vào được.

Ngay từ đầu bọn họ cũng không rõ, các sever khác tín hiệu đều màu xanh, nhưng vì sao mấy cái tên nghiện game này lại cứ bám lấy sever này không bỏ?

Có mờ ám!

Sau đó bọn họ liền phát hiện đôi vợ chồng ngày nào cũng chọc cho cả sever gà bay chó sủa kia.

Ngay cả GM cũng thích sever này, trò chơi là phải gà bay chó sủa mới đúng.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên có một thư khiếu nại nặc danh được gửi tới.

Nói hai acc kia đều dùng plug-in.

Plug-in vẫn luôn được tra xét nghiêm ngặt trong game, nhìn ảnh và lời lẽ trong thư nặc danh kia, công ty game bắt đầu điều tra.

Tầm Mặc có dùng plug-in không?

Tất nhiên có.

Tài khoản kia của hắn tuy rằng cấp bậc cao nhưng trang bị quá kém, không dùng plug-in sao có thể thắng nổi.

Công bằng?

Đó là cái gì, Tầm Mặc giả ngu không biết.

Thời Sênh có dùng plug-in không?

Tất nhiên cũng có.

Còn tưởng cô thật sự là tiền nhiều như nước chảy, cuồn cuộn không ngừng ư?

Phạm pháp?

Thế thì cũng phải đợi họ bắt được mình rồi hãy nói.

Nói thật, công ty game gặp được hai người chơi không đem chính nghĩa và pháp luật để vào mắt, lại còn là người không biết sợ là gì, quả thật không biết xử lý như thế nào.

Bọn họ tra hai tài khoản này nhưng không phát hiện ra bất cứ cái gì dị thường.

Nhưng từ hành vi của hai người này thì có thể thấy đúng là có điểm quái dị, hơn nữa còn rất rõ ràng.

Vì thế, hai người bị GM “bảo hộ” sát bên người.

[Đội] Thập Lý Sênh Ca: Đi giết người.

[Đội] Tầm Mặc: Giết ai?

[Đội] Thập Lý Sênh Ca: 66

Đệch, tên khốn nào dám tố cáo bà đây, đừng trách tại sao bà đây lại biết.

[Đội] GM66: Hai vị đại thần, ta vẫn ở đây, đừng làm trò âm mưu giết ta ngay trước mặt ta như thế.

[Đội] Thập Lý Sênh Ca: Vậy ngươi lại đây, đứng yên cho ta giết.

[Đội] GM66: Giết ta sẽ bị nhốt vào ngục tối đó.

[Đội] Tầm Mặc: Không đâu.

[Đội] GM66:?

Tuy hắn là GM, nhưng ở trong trò chơi này nhân vật cũng tương đương với NPC, động thủ với NPC thì sẽ bị nhốt trong ngục.

GM66 lập tức bị kéo vào trong phó bản.

Bọn họ không đánh BOSS mà đánh hắn.

Đánh chết rồi lại dùng đan dược cứu sống, quả thực vô cùng tàn ác, chính là thảm kịch nhân gian.

Phó bản này có nhiệm vụ đặc thù nên có thể ra tay tàn sát đồng đội được.

[Đội] GM66: Đại thần, xin tha cho tôi!

Có đại thần nhà nào không rụt rè, quá táo bạo, khó trách những người kia chẳng hề tôn kính họ chút nào, còn suốt ngày rượt đuổi khắp các bản đồ.

[Đội] Thập Lý Sênh Ca: Được thôi, nói cho ta biết đứa nào đã tố cáo bọn ta?

[Đội] GM66: Tôi không biết.

[Đội] Tầm Mặc: Hồi sinh.

Thời Sênh lập tức ném cho GM66 một cái Hồi Sinh đan, ngay một giây sau, hắn lại bị đánh ngã sấp xuống.

GM66 cắn răng nói không biết, hai người liền thay phiên nhau chơi trò giết hắn.

[Loa] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Tiểu Sênh Ca, muội ở trong phó bản chơi nửa ngày rồi, tốt xấu gì cũng ra hít thở chút không khí đi.

Thời Sênh liền ngừng đánh đập GM66, ra khỏi phó bản.

GM cho rằng cô sẽ không tới nữa, ai biết cô lại kéo một đám người tới.

[Đội] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Giết NPC sẽ không bị nhốt trong ngục tối, chơi vui như thế không thể thiếu phần ta được.

[Đội] Nguyệt Hạ Độc Chước: Đánh thôi.

Một đám người vây lấy GM66, một GM đủ cho họ chơi cả một ngày.

Đây tuyệt đối là ngày đen tối nhất trong cuộc đời GM66.

Hắn muốn nghỉ việc.

[Đội] GM66: Đại thần, tôi thật sự không biết, tôi chỉ là người làm công ăn lương, cô đừng làm tôi khó xử nữa.

Thời Sênh quăng một kỹ năng ra, GM66 lại nằm chết thẳng cẳng.

[Đội] GM66: Đại thần, ta thật sự không biết.

[Đội] Nguyệt Hạ Ngâm Phong: Lúc này mà miệng còn cứng như thế.

[Đội] Thập Lý Sênh Ca: Chẳng sao cả, dù sao gần đây cũng chẳng có gì vui, chúng ta cứ từ từ chơi đi.

[Đội] GM66: Sắp trận doanh chiến rồi, đại thần định không tham gia sao? Còn có tháp Linh Lung nữa, còn chưa có ai vượt ải đầu, đại thần, vượt ải 70 đầu tiên chính là cô, lần này cô cũng sẽ làm được thôi, xin cô hãy tha cho tôi đi.

Một đám người lại một lần nữa xúm vào thay phiên nhau giết chóc, nhưng đánh mãi cũng thấy chán, tên này giết vừa không rớt kinh nghiệm cũng không rơi trang bị.

Thời Sênh mở hệ thống Thương thành ra nhìn, trò chơi này đúng là thiết kế rất có tâm, đạo cụ hành hạ người ta cũng nhiều như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.