Chương trước
Chương sau
Người của Túy Hoa Gian vẻ mặt cũng ngẩn ra, bọn họ thấy người ta nói chuyện trên kênh thế giới mới biết bang chủ nhà mình biến mất.

Có người có số của Ly Tác, lập tức gọi điện cho hắn.

Rất nhanh có người đáp lại trên kênh thế giới.

[Thế giới] Phong Hành Thiên Hạ: Lão đại bị hack tài khoản.

[Thế giới] Ỷ Lan Thính Phong: Hack acc? Thù lớn tới mức nào mà cả acc cũng xóa đi?

[Thế giới] Thập Lý Sênh Ca: Gặp báo ứng rồi, đáng đời.

[Thế giới] Phong Hành Thiên Hạ: Thập Lý Sênh Ca, muốn chết à?

[Thế giới] Mẹ Kiếp: Đại thần Tầm Mặc, phu nhân nhà huynh lại tìm đường chết.

[Thế giới] Sóng Biển: Cả nhà đứa hack acc là chó.

[Thế giới] Tầm Mặc: Không quản nổi.

[Thế giới] Hari-Zalo: Ý của đại thần Tầm Mặc là huynh bị vợ quản nghiêm sao? Sao ta lại cảm thấy đại thần cũng rất đáng yêu nhỉ?

[Thế giới] Ảo Mộng: Hari-Zalo, ngươi không thấy tởm à, loại người này mà cũng nói là đáng yêu được.

[Thế giới] Hari-Zalo: Anh bạn nhỏ, tôi nói ai đáng yêu là chuyện của tôi, anh bạn chõ mõm vào làm gì.



Thời Sênh đóng kênh thế giới, click mở trò chuyện riêng, đọc tin do Tầm Mặc gửi tới.

[Mật] Tầm Mặc: Cô làm?

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Anh đoán xem.

[Mật] Tầm Mặc: Mấy hôm trước cô vẫn theo dõi Ly Tác, cô muốn nắm bắt được lịch làm việc và nghỉ ngơi của hắn.

Thời Sênh vặn vẹo cần cổ một chút rồi mới gõ tiếp.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Anh biết rồi còn hỏi làm gì.

[Mật] Tầm Mặc: Cho chắc ăn.

[Mật] Tầm Mặc: Cô định làm gì?

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Tôi chuẩn bị đi tán tỉnh em Tang Du Vị Vãn.

[Mật] Tầm Mặc: …

Dù công ty game có thừa nhận việc acc của Ly Tác bị hack thì cũng phải mất ít nhất nửa tháng mới khôi phục lại được.

Trong lúc này, dù hắn có dùng acc nhỏ hay mượn tài khoản của người khác thì cũng không thích bằng chơi chính acc của mình.

Cho nên…

Thời Sênh nói tán tỉnh là thật sự tán tỉnh.

Cô mua một acc Thần tộc, thay đổi toàn bộ diện mạo từ trong ra ngoài cho acc đó rồi xin vào Túy Hoa Gian.

Cô biến mình thành một vị đại thần cao lãnh.

Mỗi ngày chăm chỉ mang các acc nhỏ hơn đi phó bản.

[Bang] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: phó bản 110, ai đi vào đội.

[Bang] Vũ Lạc Y Nhân: Ta ta ta, đại thần, ta muốn đi.

[Bang] Hắc Tử: Kéo ta nữa.

[Bang] Ảo Mộng: Ta cũng phải đi.

[Bang] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Full.

Thời Sênh nhìn ID của Tang Du Vị Vãn ở trong đội, âm trầm cười một cái.

Đúng thế, ID acc mới của cô là Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ, xếp thứ 20 trên bảng xếp hạng.

[Đội] Ảo Mộng: Tang Du Vị Vãn, sao ngươi lại ở đây?

[Đội] Tang Du Vị Vãn: Vì sao ta không thể ở đây?

[Đội] Ảo Mộng: Đại thần không có ở đây nên ngươi muốn quyến rũ người khác chứ gì?

[Đội] Tang Du Vị Vãn: Ảo Mộng, ngươi nói chuyện cẩn thận chút.

[Đội] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Còn cãi nhau nữa thì cút hết ra ngoài.

Ảo Mộng lập tức ngậm mồm, những người khác cũng không dám nói nhiều.

Thời Sênh cực kỳ vừa lòng với chuyện này, xem ra cô đắp nặn hình tượng đại thần rất thành công.

Lúc đi phó bản, Thời Sênh luôn vô tình mà như cố ý giúp đỡ Tang Du Vị Vãn.

[Đội] Vũ Lạc Nhân Y: Đại thần, có đồ gì rơi ra vậy?

BOSS ngã xuống, Thời Sênh nhặt đồ, một em gái trong đội không nhịn được tò mò hỏi.

Thời Sênh vứt tất cả đồ dán lên khung chat.

[Quang Minh thần trượng]

[Đăng Thiên ngoa]

[Như Ý bội]



[Đội] Ảo Mộng: Quang Minh thần trượng, vận khí của đại thần thật tốt! Ngưỡng mộ quá!

Ai đi phó bản này cũng đều mong nhặt được Quang Minh thần trượng, đây là vũ khí tốt nhất rơi ra trong phó bản hiện tại.

Nhưng toàn bộ sever này, người chơi có thể nhặt được Quang Minh thần trượng chỉ đếm ở trên đầu ngón tay, thứ đồ này xác suất rơi ít tới thảm hại.

Thời Sênh dùng acc Thập Lý Sênh Ca đi cùng bọn Nguyệt Hạ không dưới ba mươi lần cũng chỉ rớt được một cái.

[Đội] Vũ Lạc Y Nhân: Thần trượng đẹp quá, ta cũng muốn, nhưng ta là nhân tộc, không dùng được.

[Đội] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Những đồ khác đều cho mọi người, tôi sẽ giữ Quang Minh thần trượng.

[Đội] Hắc Tử: Được, dù sao cũng là đại thần kéo cả đội, nhưng đại thần có thể đi thêm lần nữa được không?

Phó bản này là do cô dẫn đội, những người này không có lý do gì bắt cô phải nhả ra Quang Minh thần trượng cả.

Tang Du Vị Vãn ngoan ngoãn nhận đồ của mình, không làm ra chuyện gì xấu cả.

Thời Sênh giải tán đội ngũ, lại gọi Tang Du Vị Vãn lại.

[Mật] Tang Du Vị Vãn:?

Thời Sênh liền gửi Quang Minh thần trượng qua thư cho cô ta.

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Đại thần?

Bạn tốt của bạn đã offline, không thể gửi tin nhắn.

Tang Du Vị Vãn nhìn hệ thống nhảy ra tin tức này, ánh mắt mê mang.

Sau đó, Thời Sênh luôn lấy cớ gọi người đi phó bản, ra sức kéo Tang Du Vị Vãn vào đội.

Dù sao thứ tốt luôn rơi vào túi cô, cô lại gửi hết cho Tang Du Vị Vãn.

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Đại thần, sao huynh cho ta nhiều đồ như thế?

[Mật] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Muốn cho muội.

[Mật] Tang Du Vị Vãn:?

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Đại thần… rốt cuộc huynh muốn làm gì?

Thời Sênh không trả lời cô ta, có đôi khi không trả lời sẽ càng hiệu quả hơn.

Đi phó bản cùng Tang Du Vị Vãn gần như đã trở thành thói quen hằng ngày của Thời Sênh.

Ngay từ đầu, Tang Du Vị Vãn vẫn giữ vẻ xa cách, nhưng sau đó càng ngày càng quen thuộc hơn, cô ta sẽ tâm sự với Thời Sênh chuyện học hành hoặc chuyện liên quan tới game.

Toàn bộ quá trình, Thời Sênh luôn an tĩnh nghe, ngẫu nhiên đáp lại một tiếng, mười phần mang phong phạm đại thần.

Hôm nay Thời Sênh vừa online, Tang Du Vị Vãn đã nhắn tin qua.

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Đại thần, muội buồn quá!

[Mật] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ:?

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Hôm nay muội thấy hắn và Mộ Ly Khuynh Tâm đi phó bản, rõ ràng hôm qua hắn nói hôm nay không rảnh online.

[Mật] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Ly Tác?

[Mật] Tang Du Vị Vãn: Vâng.

Ly Tác thật đúng là thần trợ công rồi!

Thời Sênh mở shop, mua mấy tổ pháo hoa.

[Mật] Rảnh Rỗi Gõ Quân Cờ: Ta đưa muội tới một nơi.

[Mật] Tang Du Vị Vãn:?

Thời Sênh mang theo Tang Du Vị Vãn tới núi Mộng Hồi, mở plug-in tự động bắn pháo hoa.

Sau đó cô lại dùng notebook đăng nhập tài khoản Thập Lý Sênh Ca, vừa online đã láo liên không ngừng nhảy ra các tin nhắn mật.

[Mật] Nguyệt Hạ Phiêu Tuyết: Tiểu Sênh Ca, gần đây muội bận gì thế? Cả ngày chẳng thấy người đâu?

[Mật] Ta Là Gian Thương: Đại thần, thật sự không bán Tam sinh tam thế sao? Cầu cô rủ lòng thương…

[Mật] GM66: Đại thần, cô mất tích đâu rồi? Tôi nên báo công ty thế nào đây?

[Mật] Tầm Mặc: Có đi tháp Linh Lung không?

Thời Sênh đóng tất cả các tin nhắn mật, chỉ để lại tin nhắn của Tầm Mặc.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Anh đang ở đoạn nào rồi?

[Mật] Tầm Mặc: 105.

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Lâu thế rồi mà mới tới 105, Đại thần, anh kém quá đấy!

[Mật] Tầm Mặc: Có đi không?

[Mật] Thập Lý Sênh Ca: Đi chứ, sao lại không đi. Chờ một lát, ta tán xong em gái này đã.

[Mật] Tầm Mặc: …

Đối với sở thích của cô gái kỳ quái này, hắn không có cách nào nói cả. Trước kia thì thích đuổi theo người ta giết với cái bộ dạng như huyết hải thâm thù, không đội trời chung, giờ lại đổi acc đi tán tỉnh người ta.

Cô thật đúng là…

Co được mà cũng giãn được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.