“Ông muốn hỏi tôi làm sao chọn viên đá đó phải không.” Thời Sênh nửa ngày không thấy Long Nhuận hỏi tới điểm này, cũng mặc kệ mặt ông ta càng ngày càng u ám, vào thẳng vấn đề, “Tôi là tiện tay chọn, có lẽ là tôi may mắn, cho nên mới lấy được cái tốt như thế.”
Những người này đúng là không thú vị, vòng và vòng vèo lắm tội.
[…] Cô nghĩ ai cũng thẳng thắn như cô chắc, vừa khó chịu cái là móc kiếm ra.
Trong mắt Long Nhuận loé lên vẻ ngạc nhiên, tâm tư của con bé lại xoay nhanh hơn người khác.
“Cháu may mắn, vậy cháu lại chọn một cái cho ta xem xem.” Loại phét lác này, ông ấy có thể tin sao?
Con bé cho rằng bao nhiêu năm nay ông ta đều bị người ta lừa gạt sao?
Tiện tay là có thể chọn ra xanh Đế Vương?
Thời Sênh nháy mắt, “Có cho tiền không?”
Long Nhuận: “…” Chọn đá của ông ta, còn bảo ông ta cho tiền, ở đâu ra cái lý đó.
“Đã không cho tiền, vì sao tôi phải chọn cho ông xem. Bán nghệ còn được tiền, ông muốn xem miễn phí giở trò lưu manh sao?”
“Phụt…” Úc Tửu thật sự không nhịn được nữa.
Mu bàn tay Úc Tửu giữ chặt môi, vai run lên bần bật.
Long Nhuận nhìn chằm chằm qua đó, quá không để tâm tới anh ta.
Ông ấy còn chưa mở miệng, liền nghe thấy tiếng quát của thiếu nữ vang lên, “Cười cái con khỉ!”
Úc Tửu ho một tiếng, “Ông Long hỏi hết rồi chứ? Nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2412256/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.