Hôm nay tan học, Thời Sênh lại không nhìn thấy Úc Tửu, có chút bất ngờ.
Đứng ở cổng trường giây lát, chuẩn bị tự mình về nhà.
Vừa đi mấy bước, một người ngoại quốc tóc vàng chặn trước mặt cô.
Thời Sênh nhớ anh ta, người ngoại quốc lần trước ở tiệc rượu tới tìm Úc Tửu nói chuyện đó.
“Cô Thịnh.” Người ngoại quốc dùng tiếng Trung không lưu loát chào cô, “Tôi muốn nói chuyện với cô, có được không?”
“Nói chuyện gì?”
Người ngoại quốc nhìn trái nhìn phải, sự xuất hiện của anh ta đã dẫn tới sự quan tâm của rất nhiều người.
Cộng thêm hiệu ứng danh nhân học dốt yêu sớm của Thời Sênh này, càng không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ vào cô.
“Cô Thịnh có thể tìm nơi ít người không?”
Thời Sênh nhìn anh ta hai cái.
“Tôi không có ác ý.” Người ngoại quốc lập tức giơ hai tay lên.
Thời Sênh cong môi cười, nếu anh biết lần trước là tôi gọi điện thoại báo cảnh sát, anh còn không có ác ý nữa không?
Thời Sênh đưa người ngoại quốc tới một chỗ hơi hoang vắng ở trường học.
“Chuyện gì.”
Người ngoại quốc nhìn trái nhìn phải, “Là thế này cô Thịnh, anh Úc giữ của chúng tôi một lô hàng, nhưng lô hàng này không phải của chúng tôi, chúng tôi chỉ là môi giới, cho nên muốn nhờ cô nói với anh Úc, đứng giữa hòa giải, chúng tôi có thể trả tiền.”
“Anh ấy làm gì?”
Người ngoại quốc ngây ra, “Ai?”
“Úc Tửu.”
“Cái này… anh Úc không nói với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2412248/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.