Úc Tửu dùng sự thật chứng minh một câu nói.
Chỉ có ruộng cày không hết, không có bò mệt không chết.
Anh nằm bò trên giường, mặt mũi đầy vẻ lụi tàn.
Sức chiến đấu của tiểu thanh mai nhà anh lại mạnh như vậy.
Thời Sênh đắp chăn cho anh, “Giờ thì anh ngủ được rồi chứ? Còn dám tác quái nữa, em làm chết anh.”
Lòng tự tôn của Úc Tửu bị tổn thương, hổn hà hổn hển rụt vào trong chăn.
Thời Sênh buồn cười nhìn một đống lồi lên, trong cơ thể cô có linh lực, tinh lực khẳng định phải tốt hơn anh rất nhiều.
Thời Sênh cầm tài liệu lên giường, vừa trèo lên, Úc Tửu liền lăn tới ôm cô, ngủ say sưa.
Thời Sênh thở dài, chỉ để lại một ngọn đèn, từ từ nhìn những trang tài liệu chi chít chữ đó.
Những tài liệu này cũng không có nhiều thông tin hữu dụng, chỉ là một vài kế hoạch và đánh giá thu mua của tập đoàn Thịnh Thế.
Úc Hành Vân nói tập đoàn Thịnh Thế bị chính phủ nắm giữ.
Vì sao chứ?
Lịch sử của tập đoàn Thịnh Thế rất lâu đời, không phải tập đoàn mới nổi, vì sao chính phủ phải thu mua một tập đoàn phức tạp như vậy.
Những người đó vì sao lại đồng ý bán cổ phần đi?
Nếu là vì tiền, chỉ với sự phát triển của tập đoàn Thịnh Thế, mỗi năm đợi chia lợi nhuận cũng có thể khiến họ đếm tới mỏi tay.
Bán đi rồi, cái gì cũng không có nữa.
Chà, thật sự thú vị.
Khai giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2412240/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.