Thời Sênh luôn cảm thấy câu trả lời đó của Cố Trì có gì đó không bình thường.
Chiếc xe đó không phải là phiên bản đặc biệt gì, tuy rằng ngoài đường không phải tùy ý tiện tay bắt lấy được một cái, thế nhưng cũng không phải khó gặp.
Tại sao Cố Trì lại thấy nó không vừa mắt chứ?
Hơn nữa biểu hiện của cậu ta bây giờ so với lúc trước cô gặp phải khi ở cùng với Tiền Phong hoàn toàn khác nhau.
Con người này đúng là cổ quái.
# Người đàn ông nhà mình đúng là luôn biết thay đổi phong cách#
Cố Trì ngoài phản ứng chậm ra, những việc khác đều không có vấn đề gì. Bạn hỏi, cậu ta trả lời, có điều bạn phải chờ mất một lúc.
Hơn nữa, cậu ta không chủ động nói chuyện.
Cho nên đến khi Lâm Trạch Nam tiếp nhận vặn hỏi xong, cuối cùng chuẩn bị đổi địa điểm thì Thời Sênh vẫn chưa hỏi được mấy thông tin có tác dụng.
Những người khác rời khỏi lô ghế trước, Lâm Trạch Nam chờ Cố Trì đứng dậy.
Cố Trì kéo theo Thời Sênh, Thời Sênh nhìn cậu ta.
“Đi cùng đi.”
Lâm Trạch Nam nhìn Cố Trì vô cùng kinh ngạc. Dường như hết sức ngạc nhiên với hành động của cậu ta.
“Đi đâu?”Muộn như thế này vẫn còn đi lung tung ở bên ngoài, Trần Nguyên mà biết được chắc chắn sẽ giam cô lại.
Lúc Cố Trì vặn vặn cổ, có tiếng răng rắc phát ra. Cậu ta dừng lại, mãi một lúc lâu sau mới nói: “Đỉnh núi.”
Lâm Trạch Nam bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411735/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.