Thằng nhóc đột nhiên tức giận. Thời Sênh ném lại cho nó một vẻ mặt nửa cười nửa không.
Thằng nhóc liền ủ rũ, ôm em gái không nói chuyện.
Thời Sênh xuống lầu, tìm được một thùng đựng nước. Hiện tại không có điện, Thời Sênh đành phá một cái bàn trong cửa hàng ra để làm củi đun, nấu mì ăn.
Ăn mì ăn liền nhiều tới phát ớn.
Thời Sênh nhét hết tô mì vào bụng, dù sao còn ngon hơn là không có gì ăn.
Ăn no xong, vừa ngẩng đầu cô liền thấy thằng bé kia đứng ở đầu cầu thang, ra sức nuốt nước miếng.
Thấy Thời Sênh ngẩng đầu nhìn, nó biến sắc, vội vàng chạy lên lầu.
Thời Sênh: “…” Bà đây sẽ ăn thịt nhà ngươi à?
Cô nhìn trong nồi vẫn còn một ít mì nóng, buồn bực đổ ra bát, đứng dậy đi lên trên lầu.
Vừa rồi lúc đi xuống cô đã cầm đèn pin theo nên lúc này căn phòng rất tối.
Cô đi vào, thằng nhóc như con nai con bị chấn kinh, ôm em gái lùi tít vào một góc tường.
“Ăn!” Thời Sênh đặt cái bát lên trên ghế.
Nhìn bộ dáng hung thần ác sát của Thời Sênh, thằng bé nào dám đi qua, chỉ có thể hít hít mùi thơm cho đỡ thèm.
Đã lâu rồi nó không được ăn đồ nóng.
Đói quá!
“Ực ực ực…”
Thời Sênh rọi đèn pin về phía nó. “Còn muốn ông đây đút cho à?”
Thằng nhóc sợ tới mức run lẩy bẩy, một hồi lâu sau mới đi tới bên cái ghế, cẩn thận nhìn Thời Sênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411603/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.