“Tôi muốn rời khỏi đây.” Thời Sênh trả lời bằng giọng lạnh nhạt.
“Muộn thế sao?” Người đàn ông kinh ngạc, “Chúng tôi sẽ không tìm cô làm phiền chuyện lúc trước nữa. Đội trưởng của chúng tôi sẽ không nuốt lời đâu, cô cứ yên tâm.”
Hắn tưởng Thời Sênh sợ bọn hắn tới gây chuyện nên lập tức tỏ rõ lập trường.
“Chị!” Diệp An nhẹ giọng hô một tiếng.
Lúc này, người đàn ông mới phát hiện sắc mặt của Diệp An cực kỳ trắng, cả người đều tràn đầy vẻ thấp thỏm lo âu, như là đang thấy một chuyện gì rất đáng sợ. Người đàn ông không khỏi kỳ quái, vẻ ngoài của hắn đáng sợ vậy sao?
Thời Sênh vỗ vỗ đầu Diệp An trấn an nó rồi nói với người kia: “Anh cứ coi như tôi là người lòng dạ hẹp hòi đi.”
Cô đi vòng qua người đàn ông và bước về phía cánh rừng, Diệp An lập tức đuổi theo.
Đến khi thân ảnh cô sắp biến mất, người đàn ông đột nhiên lại nghe thấy giọng nói mơ hồ của cô, “Không muốn chết thì mau chạy đi.”
Chờ người đàn ông đưa mắt nhìn qua thì cô đã chìm trong bóng đêm vô tận rồi.
Người đàn ông gãi đầu nghi hoặc, cái gì mà không muốn chết thì mau chạy đi?
Trong rừng không có ánh sáng, Thời Sênh đưa đèn cho Diệp An đi trước, cô ôm Diệp Nhiên theo ở đằng sau.
Lúc đi tới ngang sườn núi, bên dưới đột nhiên vang lên tiếng hét chói tai và tiếng súng nổ mạnh.
Lúc xác sống tới, rất nhiều người không ở trên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411592/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.