Huyện Bình, dân cư ở huyện này không nhiều lắm vậy nên vật tư kiếm được cũng ít.
Lúc bọn Thời Sênh tới, toàn bộ thị trấn rõ ràng đã bị người quét qua một lần, khắp các cửa hàng đều hỗn độn không chịu nổi, đồ ăn cũng không kiếm được một phần nào.
“Cảnh thiếu, nơi này rất lớn, chúng ta chia nhau ra tìm đi?” Có người đề nghị, tất nhiên việc tách ra cũng khá mạo hiểm.
Cảnh Chỉ gật đầu, đội chia làm ba tổ, Hạ Thư, Chúc Phong đều chia ra mang theo mấy người. Diệp An đi theo Hạ Thư. Thời Sênh ôm Diệp Nhiên ở cùng một chỗ với Cảnh Chỉ.
“Ba tiếng sau, dù có tìm được gì hay không thì cũng phải tập hợp lại ở trung tâm huyện.”
Những người khác gật đầu, bắt đầu tới chỗ Hạ Thư lấy vũ khí.
Thời Sênh lấy vài tiểu cầu đưa ra cho họ.
“Đây là gì?” Hạ Thư cổ quái nhìn tiểu cầu vài lần.
“À… Anh có thể gọi nói là quả cầu năng lượng.” Thời Sênh chia cho mỗi người hai cái rồi giải thích một lần, “Cầm chắc, đừng có làm rơi, rơi là nổ đấy. Khi ném nhớ phải chú ý khoảng cách, phạm vi nổ của nó rất lớn.”
Thế là tiểu cầu vô danh bị Thời Sênh bịa cho một cái tên.
Cuối cùng, Thời Sênh lại đưa cho Diệp An một cái kiếm và một túi cầu năng lượng.
Mọi người: “…” Cái quỷ gì thế, bọn họ mỗi người chỉ có hai cái, mà thằng oắt này còn được cho hẳn một túi.
Cầu năng lượng cũng không lớn, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411560/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.