Thời Sênh nhìn gã luật sư tỏ ý ông ta cứ tiếp tục nói.
Gã luật sư hắng gọng, ánh mắt không tự nhiên mà di chuyển nhìn ra hướng khác, dừng lại ở bên cạnh, “Liễu tiểu thư, tôi cũng biết hoàn cảnh hiện giờ của cô. Thế nhưng khoản tiền này đã là kết quả mà Diệp tiên sinh tự mình đứng ra chịu trách nhiệm một phần. Nếu như cô thực sự không còn cách nào khác, có thể lấy căn nhà này của cô mang ra thế chấp……”
“Ông nói cái gì!” Hàn Hiểu không nhịn được mà gào lên, “Các người chính là nhằm vào căn nhà này của Liễu tổng mà đến đây đúng không?”
Hiện giờ Liễu tổng chỉ còn lại mỗi một căn nhà này, vậy mà cái tên trai bao Diệp Phong lại còn muốn bắt Liễu tổng không có nhà để về.
“Sênh Ca, anh cũng không muốn tuyệt tình như vậy, là em khiến anh quá thất vọng.” Khuôn mặt Diệp Phong bị quấn băng kín mít, không thể nhìn ra biểu cảm của hắn như thế nào.
Bắt cá hai tay, anh còn dám mở mồm ra nói à!
Da mặt cũng dày thật đấy!
“Tiền thuốc thang đúng không?” Thời Sênh nhếch mép để lộ một cái nhìn khinh bỉ, nụ cười u ám, “Bà đây không có gì, chỉ có tiền.”
Thời Sênh túm chặt Diệp Phong rồi ném hắn ra khỏi sô pha.
“Liễu tiểu thư.” Gã luật sư kinh hãi, “Cô còn muốn đánh người nữa sao? Việc này sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự!”
“Liễu tổng!” Giọng nói kinh hãi của của Hàn Hiểu trùng lặp với giọng nói của gã luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411524/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.