Có lẽ là một chiếc xe vận chuyển hàng hóa, vì tránh tên trộm kia, dưới lúc hốt hoảng, bỗng nhiên đâm vào xe của Thời Sênh.
Tốt lắm!
Chiếc xe thứ hai bị phế bỏ.
Bây giờ chính là lúc cửa hàng thú cưng có nhiều người nhất, va chạm như thế làm cho toàn bộ đường cái đều phá hỏng, đám người trở nên hỗn loạn, tên trộm kia không biết đã thừa cơ chạy đi đâu mất rồi.
Diệp Giản có chút mờ mịt, một lúc lâu cũng chưa phản ứng kịp.
Liễu Sênh Ca có chức năng tự động báo động nguy hiểm trước à?
Tầm mắt của Thời Sênh quét một vòng ở trong đám người, tập trung ở trên bóng người kia, nhét con chó con vào trong lòng Diệp Giản, đi thẳng đến chỗ kẻ đó.
...
Cục trưởng Trương thề, ông thật sự rất không muốn gặp cái người bị bệnh thần khinh Thời Sênh này.
Nhưng mà cái người bị bệnh thần kinh kia, ngay cả khi ông được nghỉ phép cũng không buông tha cho ông.
Ông chỉ là đưa vợ đến mua thức ăn cho chó thôi, tại sao lại gặp phải sự cố như thế, còn hết lần này tới lần khác để cho cái kẻ thần kinh kia nhìn thấy?
"Cục trưởng Trương, thật là trùng hợp." Thời Sênh tóm một nữ sinh đi tới trước mặt Cục trưởng Trương.
Cục trưởng Trương cười gượng hai tiếng, "Cô Liễu, cô đây là..."
Cô gái nhỏ kia đã trêu chọc gì cô à? Nhìn xem đã làm cho người ta sợ rồi kìa, thật là không có tính người mà.
"Tôi nghi ngờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411471/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.