Tìm Kiếm và Lạnh Lẽo rời đi, Nhạc Cẩn lập tức mặt mày rạng rỡ tiến lại trước mặt Thời Sênh.
“Ngươi muốn đồ gì, để ta xem ta có không.”
Đại khái là có một loại người, sau khi bỏ qua chuyện xảy ra một giây trước liền không so bì tính toán với người khác nữa.
Loại người này, Thời Sênh thường cho là ngốc nghếch.
Nhưng cái kẻ ngốc nghếch này lại có vẻ đáng yêu.
“Ngươi có gì?” Thời Sênh hỏi lại với nụ cười như không cười.
“A…” Nhạc Cẩn có lẽ đang lục túi đồ, một lát sau treo một đống đồ lên kênh lân cận.
Đồ đạc lộn xộn, thứ gì cũng có.
Nhiều đồ thế này, không tốn không gian à?
“Ngươi cần gì?” Nhạc Cẩn vẫn hỏi Thời Sênh một cách ngốc nghếch.
Thời Sênh: “…” BOSS ta chẳng thiếu thứ gì hết.
“Ngươi không sợ ta cướp của ngươi sao?” Thời Sênh bỗng nở nụ cười u ám. Bỏ đồ ra cho người lạ xem, nam chính rốt cuộc đã dạy dỗ ngươi như thế nào vậy?
Nếu mà là cô, tuyệt đối phải khiến Phượng Từ đến người lạ cũng không được nói chuyện.
Nhạc Cẩn chớp chớp mắt, “Ngươi lợi hại như vậy, sao còn muốn cướp đồ của ta?”
“Vì ngươi dễ đánh cướp.”
Nhạc Cẩn: “…”
Cấp của Nhạc Cẩn thấp nhưng do tài khoản có vấn đề nên trên người đều là đồ tốt, vì vậy có cướp của cô ta cũng là một lựa chọn sáng suốt.
Tiết kiệm thời gian và sức lực.
“Ta… Ngươi cần gì ta đều đưa, đừng giết ta có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411455/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.