Chương trước
Chương sau
Cho dù cuối cùng Thời Sênh cũng cho bọn họ một trận, nhưng biệt danh Diệt Tuyệt Sư Thái thì không mất đi được.

Hiện tại, việc hằng ngày của đám game thủ này là…

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Diệt Tuyệt Sư Thái ra rồi!

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Diệt Tuyệt Sư Thái lăn về đây chịu chết!

[Thế giới] Một Sợi Nắng: Diệt Tuyệt Sư Thái xin hãy thả cho thắng, cho chúng tôi qua đi!

Thái độ này của các ngươi mà vẫn muốn qua sao?

Nằm mơ đi!

[Thế giới] Tìm Kiếm: Nhạc Cẩn, ngươi không biết xấu hổ à, lôi kéo Đại Thần ta không tính, còn lôi kéo thêm cả chồng ta. Ngươi thiếu đàn ông như vậy, sao không đi bán thân?

Những tiếng gọi Diệt Tuyệt Sư Thái trên kênh Thế giới bỗng nhiên mất hẳn.

Nhạc Cẩn là lá chắn của đại thần, bỗng nhiên bị treo lên kênh Thế giới, bát quái tới rồi.

[Thế giới] Tiểu Cơ Ngải: Nhạc Cẩn chen vào tình cảm của người khác, không biết xấu hổ!

[Thế giới] Tìm Kiếm: Thật ngứa mắt, hôm nay ngươi không cho ta câu trả lời thì ta với ngươi chưa xong đâu.

Nhạc Cẩn không hề nói gì.

Thời Sênh có vẻ không hiểu gì.

Nữ chính sao lại trở thành người thứ ba vậy??

Nữ chính bị chửi, nam chính đâu?

Thời Sênh lục tìm tên của Nhất Thế An Cẩn, phát hiện Nhất Thế An Cẩn không online.

Cốt truyện, đều là cốt truyện.

Nữ chính bị ức hiếp, nam chính luôn không online, đợi nữ chính bị ức hiếp tới mức không chịu nổi thì nam chính mới xuất hiện và anh hùng cứu mỹ nhân.

Tìm Kiếm mắng chửi hăng say trên kênh Thế giới, cả kênh Thế giới đều bị cô ta bao trọn.

Thời Sênh vốn đang ngồi không với lũ quái trong bản đồ dã ngoại. Cô là NPC, cùng một phe với quái, những con quái này sẽ không tấn công cô.

Đang xem kênh Thế giới vui vẻ, bỗng ánh sáng kỹ năng vụt qua trước mắt. Tiếp đó Thời Sênh nhìn thấy Nhạc Cẩn nằm liệt trước mặt mình, bị cả một đám quái bao vây.

Thời Sênh: “…”

Thời Sênh đuổi đám quái đi, đi tới cạnh Nhạc Cẩn, “Ngươi vào đây để tự sát sao?”

Cách tự sát này rất đặc biệt.

[Cận] Nhạc Cẩn: … Ta chỉ là không cẩn thật vào nhầm chỗ thôi./Lúng túng

Nhạc Cẩn đang nằm, chỉ nghe được giọng nói của Thời Sênh, không nhìn thấy cô ấy.

Cô ta cảm thấy giọng nói ấy rất quen tai nhưng không nhớ ra là đã nghe thấy ở đâu.

“Đây là bản đồ dã ngoại cấp 70, ngươi có thể đi nhầm tới đây sao?”

[Cận] Nhạc Cẩn: 70? Ta không để ý…

Thời Sênh: “…”

Được lắm, nữ chính đại nhân, ngươi đã thu hút sự chú ý của ta rồi đó!

Trên người Nhạc Cẩn có đạo cụ hồi sinh, cô tự bò dậy rồi phủi phủi chiếc váy không có giá trị gì, kết quả, vừa quay đầu thì gặp ngay gương mặt đẹp như hoa của Thời Sênh.

Cô ta thở hổn hển, đôi mắt mở to, lắp bắp nói: “Hoa… Hoa Mông Mông?”

Cô ta gặp được BOSS!

Ôi ôi ôi, sẽ không bị ăn thịt luôn đấy chứ, không đúng, BOSS không ăn thịt người, nhưng sẽ chết, sẽ bị giảm cấp.

Vừa nghĩ tới giảm cấp, Nhạc Cẩn liền vô cùng đau khổ.

“Trên kênh Thế giới có người mắng chửi ngươi, sao ngươi không đáp lại?”Thời Sênh không để ý đến sự sợ hãi của Nhạc Cẩn, chuyển đề tài nói chuyện.

“Hả?” Nhạc Cẩn kinh ngạc.

Thời Sênh quan sát cô ta thao tác trên hư không mấy cái.

Được.

Đám nữ nhân phía trên mắng chửi rất hăng say, kết quả là nữ chính còn chưa mở kênh Thế giới.

Nhạc Cẩn xem xong kênh Thế giới, biểu hiện trên mặt trở nên mơ màng, càng ngày càng mơ màng…

“Ta… ta không làm gì, tại sao bọn họ lại chửi ta?” Nhạc Cẩn nhìn Thời Sênh với vẻ mặt vô tội, hoàn toàn quên rằng mình đang đứng trước một đại BOSS.

“Lên kênh Thế giới mà chửi lại chúng đi chứ!” Thời Sênh cổ vũ cô ta.

[…] Ký chủ lại tìm đường chết.

Nhạc Cẩn vẻ mặt mê man, vô tội nhìn Thời Sênh, “Ta không đủ vàng…”

Phì…

Nam chủ đại nhân, ngươi thật ngược đãi nữ chính!

Ngay cả tiền cũng không cho cô ta tiêu.

NPC [Hoa Mông Mông] giao dịch cho bạn 100 vàng, có nhận không?

Nhạc Cẩn nhận thì nhận rồi nhưng rất nhanh liền giao dịch cho Thời Sênh một bộ trang bị, bán ra cũng được khoảng 100 vàng.

Thời Sênh vừa xem xong trang bị của Nhạc Cẩn, xem tới tin nhắn Nhạc Cẩn gửi trên kênh Thế giới, miệng giật giật.

[Thế giới] Nhạc Cẩn: Giữa ta và Lạnh Lẽo không hề có chuyện gì, các ngươi đừng nói bậy.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Không có gì? Không có gì sao vừa nãy cô không nói gì? Con khốn Nhạc Cẩn, ngươi chột dạ sao? Cướp chồng người khác, đồ con đ*!

[Thế giới] Thiên Kim Tiểu Thư: Tìm Kiếm, đừng tức giận, sao phải tức giận với loại người này.

[Thế giới] Đêm Qua Mơ Gặp Ma: Cần tọa độ của Nhạc Cẩn.

[Thế giới] Nhạc Cẩn: Ta và Lạnh Lẽo thực sự trong sáng.

Nhạc Cẩn giải thích cũng vô ích, người trên kênh Thế giới toàn là bạn của Tìm Kiếm, thay phiên nhau mắng chửi cô ta.

Có lẽ vì trong đời thực Nhạc Cẩn là người thực vật, IQ có chút suy giảm, có thể đoán được qua những từ ngữ khí và hành vi ngây thơ của cô ta.

Hơn nữa, cô ta tựa hồ không quen nam chính.

Nói cách khác là trí nhớ của cô ta có vấn đề.

Có lẽ chỉ nhớ mình tên là Nhạc Cẩn…

Nhạc Cẩn thở dài đóng lại kênh Thế giới, “Sao bọn họ không phân biệt trắng đen vậy?”

“Ngươi và Lạnh Lẽo đã làm gì vậy?” Làm loạn sau lưng nam chính, cũng không sợ nam chính nhốt ngươi vào phòng tối sao.

“Không có.”Nhạc Cẩn tủi thân, “Sáng nay ta và mọi người đi phó bản, tathu thập được một chiếc đàn Cẩm Sắt. Khi ra khỏi phó bản thì gặp hắn, hắn muốn cùng ta giao dịch. Ta có muốn giữ lại cũng chẳng để làm gì nên đã cho hắn… Ai ngờ được là bọn họ lại nói ta như vậy.”

Nhạc Cẩn cũng rất mông lung, cô quyến rũ Lạnh Lẽo khi nào vậy?

“Ngươi có ngốc không thế?”Thời Sênh nhìn Nhạc Cẩn như người Xem Bọn Đần Độn.

Cẩm Sắt là loại đạo cụ muốn mua cũng không có mà mua, hiện toàn server chỉ có hai cái, tỷ lệ xuất hiện trong phó bản không cao, có người chơi đánh cả trăm lần cũng không đánh ra được.

Nếu mang nó ra bán, gặp được thổ hào thì bán mấy vạn cũng không thành vấn đề.

Nhạc Cẩn: “…”

Cô ấy lại sao vậy?

Ôi trời ơi, ngươi vẫn nhìn ông đây với ánh mắt vô tội ấy sao?

Thời Sênh lần đầu tiên cảm thấy thật may vì mình không phải là nam chính, gặp phải nữ chính như này thì cũng đau tim mà chết.

Cũng may là IQ của Phượng Từ nhà cô không cảm động như thế.

Thời Sênh phổ cập cho Nhạc Cẩn thông tin về Cẩm Sắt.

Tiện thể suy đoán ác ý về Lạnh Lẽo và Tìm Kiếm.

“Ta thấy hai người này đang âm mưu với nhau, trước tiên đổ cho ngươi danh quyến rũ, làm loạn kênh Thế giới. Cứ cho là sau đó ngươi thanh minh là ngươi chỉ giao dịch với Lạnh Lẽo thì cũng không có ai tin ngươi. Ngươi có lưu ảnh chụp lúc giao dịch không?”

Nhạc Cẩn lắc đầu, “Bọn họ… sẽ không như vậy đâu? Tại sao chứ?”

Tại sao?

Vì tiền, ngộ nhỡ ngươi nói cho nam chính, nam chính phát hiện ngươi bị lừa, báo thù cho ngươi, bọn họ coi như xong rồi còn gì?

Để tránh vận đen cho mình thì ra tay trước là thượng sách.

Tất nhiên đấy chỉ là một khả năng.

Nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới suy đoán ác ý trong đầu Thời Sênh.

“… Bó tay.” Ngay cả ảnh giao dịch cũng không lưu.

Không có ảnh thì không thể giải thích được.

“Vậy thì bọn họ cũng không thể tùy tiện bôi nhọ người khác được, ta đâu có làm gì.” Nhạc Cẩn ngẩng mặt lên, ngữ khí ngây thơ khiến Thời Sênh buồn cười.

“Tùy tiện giết người còn được, nói gì đến tùy tiện bôi nhọ người khác.” Đây là kênh Thế giới, nói gì mà đạo lý hay không chứ.

Nhạc Cẩn kinh ngạc nhìn Thời Sênh, đôi môi màu hồng mấp máy, lúc sau mới nói: “Ngươi không phải là NPC sao? Sao biết nhiều vậy.”

Thời Sênh: “…” Cảm ơn nữ chính đại nhân, giờ mới nghĩ ra ta là NPC.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.