“Còn không gửi bản thảo nữa là ngày mai tôi gửi dao cho cô đấy.”
Thất Nguyệt nhìn thấy tin nhắn biên tập gửi, cả người đều không khỏe nữa.
Vì sao cô ấy luôn cảm giác mỗi lần giao bản thảo không bao lâu, lại phải giao bản thảo rồi? Thời gian, ngươi đi đâu thế?
Thất Nguyệt nhìn khoang trò chơi, lại nhìn tin của biên tập, lại nhìn thời gian.
Còn sớm, có thể chơi thêm tuần nữa.
Thất Nguyệt vui vẻ vứt điện thoại ra, lên game lang thang.
Kết quả, cô ấy vừa online, liền bị một đám fan não tàn quét offline, tức muốn khóc!
Vì sao fan não tàn của cô ấy đều ở trong game quét cô ấy, quét cô ấy lại không rớt cập nhật
Được thôi, là rớt.
Thất Nguyệt tức giận bắt đầu vẽ tranh, vẽ tranh.
Đến kỳ hạn cuối cùng, đóng gói gửi cho biên tập, cả người mệt muốn tê dại.
Đói quá!
Thất Nguyệt kéo thân thể sắp tàn phế nhìn một vòng quanh bếp, phát hiện không còn một chứ thức ăn nào, càng tiều tụy, đây là ngày tháng con người sống sao?
Gừ gừ gừ, vì sao cô ấy không tìm được bạn trai nào như Hoa Mông Mông?
“Ding dong——”
Thất Nguyệt vịn cửa tủ lạnh, chớp mắt, nhìn về phía cửa lớn, bộ não có chút chậm chạp một lúc lâu mới hoạt động, nhìn về phía đồng hồ treo tường.
01: 23: 45
Thời gian này…
Có người tới gõ cửa nhà cô ấy!!!
Thất Nguyệt khó khăn nuốt ực một miếng, chuông cửa vẫn đang liên tục reo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411382/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.