Thời Sênh bị trừ tiền đặt cọc, đuổi ra khỏi casino ngầm.
Thời Sênh nhọc lòng quá.
Đến cả sợi tóc của Phượng Từ cũng chưa được nhìn thấy.
Thời Sênh nhìn tấm biển sáng rực sặc sỡ bên ngoài, ánh sáng chói lóa khiến cô hoa mắt. Không khí hơi ẩm ướt, màn đêm tịch mịch không một tiếng động, một luồng khí lạnh thổi đến.
Cô đứng đó một lúc, rồi buồn bã đi về nhà.
Cô không vui, muốn chém người.
Thời Sênh về đến nhà, chắc chắn những thứ mà cô sắp đặt chưa bị phá hỏng mới quay vào phòng xem Hứa Thiểm Thiểm.
Phòng cô bé vẫn đang sáng đèn, vở bài tập bày trên mặt bàn, thân hình nhỏ nhắn ngủ gục trên đó.
Thời Sênh chép miệng, bước đến gần ôm Thiểm Thiểm lên giường ngủ.
“Chị à?” Hứa Thiểm Thiểm nửa tỉnh nửa mê, gọi một tiếng rồi lại ngủ tiếp.
Thời Sênh tắt đèn ra khỏi phòng.
…
Gió đêm lồng lộng thổi tan mây đen trên trời, để lộ ra vầng trăng sáng vằng vặc như đĩa ngọc. Ánh trăng chiếu xuống, trùm một lớp voan mỏng mờ ảo lên tòa nhà.
Tịch Phi đứng ngoài cửa sổ, ánh trăng hắt bóng hắn xuống nền đất. Hắn đeo tai nghe, mặt lạnh như nước, nghe đối phương báo cáo.
“Tịch tổng, lúc nãy người của Thượng Quan Cửu đã vào đây, nhắm vào một cô gái tên là Nhan Miên, mục đích không rõ ràng.”
“Nhan Miên?” Tịch Phi nhẹ giọng nỉ non gọi một tiếng.
Đối phương tưởng là Tịch Thi hỏi tư liệu về Nhan Miên, lập tức nói: “Nhan Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411214/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.