Tịch Phi đi gặp người một người, đối phương nhìn thấy hắn dẫn theo một cô gái thì tỏ vẻ rất bất ngờ, mà người đó, Thời Sênh cũng quen.
Chính là người mà Thời Sênh đã nhờ hắn khắc đồ.
Người đàn ông đó nhìn cũng được, chỉ là khí chất hơi bị âm u, lại mặc đồ có vẻ kỳ quặc, nhìn có vẻ hoàn toàn không đẹp trai tí nào.
Chỉ có vẻ quái quái.
“Hai người quen nhau?” Tịch Phi có lẽ đã cảm thấy ánh nhìn dò xét không mấy tự nhiên giữa Thời Sênh và người đàn ông đó, nên cất tiếng hỏi.
Người đàn ông đó ôm lấy ngực, chỉ vào Thời Sênh, “Cô ta là người hôm trước em nói với anh, bảo em khắc cái thứ đó, khiến ông đây ba ngày ba đêm không được chợp mắt.”
Tịch Phi đột nhiên nhớ lại, gã gửi ảnh cho mình, nhưng lúc đó mới chỉ là bán thành phẩm, không tinh xảo như lúc này hắn nhìn thấy trong chiếc đồng hồ.
Hơn nữa cũng chưa ghép thành đồng hồ, nên ban đầu hắn không nhớ ra.
“Nói như kiểu không trả tiền vậy.” Thời Sênh trợn ngược mắt.
Người đàn ông lườm nguýt, buông tay xuống, hắng giọng, ngồi thẳng lên, nháy mắt với Tịch Phi.
Đại khái ý của gã là: Sao anh lại ở bên cô ta? Nhìn cô gái này không phải người tốt lắm đâu?
Tịch Phi phớt lờ cái nháy mắt của hắn, giới thiệu cho Thời Sênh biết tên của đối phương.
Rồi nói thẳng vào vấn đề: “Cậu định bao giờ thì về?”
“Vẫn chưa chơi đủ mà.” Đối phương lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411182/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.