Người của nha môn đâu dám đến. Người của Hạ phủ sau khi đi báo quan lại lút cút quay về. Nha môn nói họ đang có án cần xử lý, nên không có thời gian giải quyết những tranh chấp dân sự, để bọn họ tự giải quyết.
Thời Sênh lục lọi khắp Hạ phủ một lượt nhưng vẫn không tìm thấy Hạ Thanh.
Hạ Thanh đâu phải là không tiếp khách, mà vốn dĩ hắn không có trong Hạ phủ.
“Nguyễn Tiểu Dạng, cô thật quá đáng quá!” Hạ Đình đi theo phía sau Thời Sênh, thân là thư sinh không thể mắng chửi người khác, chỉ có thể nói đi nói lại một vài câu này.
Tô Họa đi theo sao Hạ Đình, thỉnh thoảng lại nói thêm vài câu, nhưng cũng chỉ có thể dệt hoa trên gấm*, làm cho Hạ Đình càng thêm ghét Thời Sênh.
*Dệt hoa trên gấm: ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn.
Thời Sênh nghe nhiều đến mức phát ngán, “Ta quá đáng? Đại ca ngươi mua chuộc hung thủ giết ông đây thì không quá đáng?”
Hạ Đình cho rằng mình nghe nhầm, “Cô nói cái gì?”
“Ta nói đại ca ngươi mua chuộc người giết ta, nghe rõ chưa hả? Tên đần này!” Thời Sênh bước những bước lớn rời khỏi Hạ phủ.
Thu Thủy cũng giật mình bởi câu nói này, một lúc sau mặt nàng ta trắng bệch chạy đuổi theo Thời Sênh.
Cho đến khi bóng dáng Thời Sênh biến mất chỗ ngã rẽ, Hạ Đình mới lấy lại được tinh thần, hắn nhìn Tô Họa, “Nàng ta vừa nói đại ca ta… mua chuộc người giết nàng ta?”
“Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411140/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.