Mặt Phượng Từ đỏ lên nhưng vẫn cứng đầu, “Anh, anh có kinh nghiệm, anh có thể làm được.”
Thời Sênh véo cằm hắn, “Có nói anh không được đâu, em sợ anh cứ cọ tới cọ lui, đến sáng chúng ta cũng chẳng xong chuyện mất.”
Phượng Từ cắn răng, ôm lấy eo cô, vị trí của hai người lại một lần nữa đảo ngược, hắn không cho Thời Sênh có cơ hội nói chuyện, lập tức phủ kín môi cô.
Phượng Từ dạo đầu rất lâu, hắn sợ cô đau nên mãi không tiến vào.
Chờ đến khi Thời Sênh không nhịn nổi nữa, hắn mới động thân.
Một khắc tiếp xúc thân mật với cô đó, hắn cảm thấy cả người như có điện xẹt qua, đầu óc trở nên trống rỗng.
“Ưm…” Thời Sênh khẽ rên một tiếng.
Phượng Từ không dám động, “Đau không?”
“Còn tốt…” Thời Sênh cắn răng, tại sao sử dụng thân thể của chính mình lại đau như thế chứ.
Phượng Từ đờ người một lát, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì, bao nhiêu kinh nghiệm trải qua trước kia giờ hắn lại chẳng nhớ ra nổi nữa.
Thời Sênh vòng tay vít cổ hắn xuống, cánh môi tìm tới môi hắn. Thân thể cứng đờ của Phượng Từ dần thả lỏng, hôn cô một cách tinh tế như với một kiện trân bảo vậy.
Phượng Từ đột nhiên cảm thấy ngón tay hơi đau, hắn vừa cúi đầu nhìn thì Thời Sênh đã đột ngột xoay người, đè hắn xuống.
“Ta lấy Thời làm tên, tại đây ký kết khế ước linh hồn với người này, cùng sống cùng chết…”
Tiếng rì rầm nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2406262/chuong-1453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.