Bộ thứ hai màu trắng, nguyên liệu rất nhẹ, rất bay, bên trên thêu hoa văn màu tối, nhụy hoa được thêu bằng chỉ đỏ. Phượng Từ nhìn nó mấy lần, thấy hơi giống hoa văn vẽ trên huy hiệu mà hắn thường thấy gần đây.
“Đây là tộc huy của Thời gia, tên hoa này là hoa thời quang, sống ở trong đường hầm thời không.” Thời Sênh thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào hoa văn thì nhẹ giọng giải thích.
Phượng Từ nghiêng đầu hỏi: “Đồng hồ kia… Cũng là loại hoa này à?”
“Ừ.”
Không biết Phượng Từ nghĩ ra cái gì, đột nhiên nở nụ cười.
Dường như Phượng Từ có thể mặc đẹp tất cả các loại quần áo, trang phục màu trắng hắn mặc vào lại đầy tiên khí, gương mặt đáng yêu càng trở nên thánh khiết, như tiên nhân hạ phàm vậy.
Bộ quần áo cuối cùng có màu đen, bên trên cũng thêu hoa thời quang, cánh hoa màu trắng, nhụy hoa màu đỏ, nở rộ theo vạt áo.
Vừa mặc lên trang phục màu đen, khí chất trên người Phượng Từ đã lập tức thay đổi. Thời Sênh như gặp lại chàng trai đứng giữa hư không, phất tay một cái là hủy đi một tinh cầu, thần tình lạnh lùng, quanh thân cuộn lên một cỗ tà khí như tùy thời có thể hủy diệt tất cả.
Thời Sênh đột nhiên duỗi tay ôm lấy hắn.
Phượng Từ chớp mắt, cũng vòng tay ôm eo cô, “Sao thế?”
“Muốn ôm anh.”
“Anh lúc nào cũng có thể cho em ôm.” Phượng Từ cười nhẹ, “Vòng tay của anh chỉ rộng mở vì em.”
Thời Sênh ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2406254/chuong-1457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.