“Đi đến phía trước, bảo chúng nhường đường.” Huyền Trần không hề để ý đến Tử Kinh, căn dặn một người khác.
Tử Kinh thấy Huyền Trần không trả lời, cũng không dám hỏi nữa, “Lần này điện hạ gặp thích khách ai là kẻ đáng ngờ nhất?”
“Có mấy kẻ đáng ngờ, dù sao cũng gần như nhau, ai phái đến cũng như nhau cả thôi.”
Thời Sênh: “…” Nói hào phóng nhỉ, rất can đảm, chẳng sợ sệt gì.
“Huyền Trần.” Bên trong xe ngựa bỗng có một giọng nói lười biếng vang lên, dường như có chút bất mãn, “Sao còn chưa về phủ?”
“Điện hạ, phía trước có người đang đánh nhau.”
Thời Sênh bỗng nhiên giơ tay ra vén rèm cửa lên, Huyền Trần không ngăn kịp, tình hình bên trong bỗng chốc lộ hết ra, không sót thứ gì.
Nam tử dường như vừa tỉnh dậy, áo quần còn lộn xộn, nơi cổ áo rộng để lộ ra làn da trắng nõn. Đầu tóc còn chưa chải, tùy tiện vắt ra đằng sau, mấy sợi tóc phất phơ phía trước, vô cùng biếng nhác.
Rèm cửa xem được vén lên, ánh sáng bỗng nhiên mạnh hơn, nam tử hơi híp mắt lại, mặt mày để lộ vài phần buồn bực, nhưng không hề làm mất đi vẻ tuấn mỹ ban đầu.
Khi đã thích ứng với ánh sáng, nam tử mới nhìn về phía cô nương ở bên ngoài.
Khóe môi cô khẽ mỉm cười, trong đôi mắt dường như có gợn sóng bập bềnh, bên trong như có ánh sáng lướt qua, giống như đã tìm thấy thứ đồ chơi gì thú vị.
Trong tay Yên Thu bỗng nhiên có thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405877/chuong-1525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.