“Oong...”
Tiếng oong oong của thiết kiếm giống như bị một lớp thủy tinh trong suốt bao phủ, có chút trầm thấp.
Yên Loan nhìn thiết kiếm đang ở ngay trước mặt, nhưng cô ta không dám giơ tay ra. Dường như chỉ cần giơ tay ra một cái là tay cô ta sẽ bị đông cứng lại vậy.
Khóe mắt Yên Loan dần đỏ ửng lên, dường như Hồng Cẩm kia đang muốn nói với cô ta rằng, cho dù cô ấy có đặt thanh kiếm ngay trước mặt cô ta thì cô ta cũng không có dũng khí và thực lực để lấy nó.
Đáng ghét!
Trong lòng Yên Loan lửa giận nổi lên, nhìn người đang giao đấu với Ngưng Hoan ở phía xa xa. Cô ta cắn răng, rồi mạnh mẽ giơ tay ra, nắm lấy cán kiếm.
Tiếng kêu oong oong của thiết kiếm đột nhiên dừng lại, sự lạnh lẽo trong không khí cũng biến mất như thủy triều.
Yên Loan lấy làm kỳ lạ, dễ dàng như vậy thôi sao?
Cô ta nhìn thanh kiếm trong tay, trên kiếm dày đặc hoa văn, ở giữa bị một đường đỏ xuyên qua, thoáng lóe lên ánh sáng màu đỏ, mang lại cho người ta cảm giác rất không thoải mái, yêu mị tà khí.
Thiết kiếm trong tay rất nhẹ, nhẹ đến mức gần như không có trọng lượng gì, nhưng khi ở trong tay Hồng Cẩm kia rõ ràng là rất mạnh mẽ.
Yên Loan thử vung kiếm, hoàn toàn không có được khí thế như khi Hồng Cẩm khua kiếm. Cô ta lại thử vận nội lực trong người, nhưng nội lực căn bản không thể xâm nhập được vào thanh kiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405846/chuong-1541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.