Sầm Triệt dời ánh mắt đi, không nhìn cô nữa.
Lúc không nói gì còn ngoan hơn lúc mở miệng nói chuyện.
Hắn có nên lấp kín miệng cô không đây?
Sầm Triệt nghĩ như thế nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu. Cô ấy không nói gì thì lại cảm thấy hơi quạnh quẽ.
Đúng lúc Thời Sênh không chú ý, Sầm Triệt liền ném trái cây sang một bên.
Mới vừa ném xong, cửa phòng lại bị gõ vang, người phụ nữ vào thu thập chén đũa, thấy đồ ăn trên bàn chỉ còn dư lại một ít, bà ta lại nhìn quanh trong phòng, sau khi không phát hiện ra điều gì dị thường thì nụ cười quỷ dị lại tăng thêm mấy phần, “Cậu Sầm, cô bé, hai cô cậu nghỉ ngơi đi, buổi tối không có việc gì thì đừng ra ngoài chạy loạn nhé!”
Thời Sênh chống cằm hỏi: “Tại sao?”
Người phụ nữ nói như đọc lời thoại, “Trên núi có dã thú, buổi tối thỉnh thoảng vẫn chạy vào trong thôn. Hai người cũng không phải sợ hãi, chỉ cần không ra khỏi cửa là được rồi.”
Người phụ nữ dặn dò mấy câu rồi cầm đồ rời đi.
“Dám lừa dối đến cả ông đây.” Người phụ nữ vừa đi, Thời Sênh liền hừ lạnh một tiếng, “Ông ra ngoài làm thịt mấy thứ này.”
“Đừng làm loạn.” Sầm Triệt ngăn cô lại, “Đám thôn dân này hẳn là bị khống chế.”
“Sao, anh còn muốn cứu bọn họ à? Không ngờ anh lại là người có lòng yêu thương nhân loại nhiệt tình như thế đấy.” Phượng Từ nhà cô đâu phải kẻ lương thiện gì.
Sầm Triệt đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405789/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.