Lúc đầu, âm linh này ở trong trạng thái ngủ say, nói là thôn dân cung phụng hắn thì không bằng nói là trông giữ.
Nhưng vào một ngày, thôn dân phát hiện âm linh này có dấu hiệu thức tỉnh, vì phòng ngừa sau khi thức tỉnh hắn tác loạn nên bọn họ mới nghĩ ra biện pháp kia.
Để người sống lập minh khế với hắn.
Nhưng loại sự tình này sao bọn họ có thể để con cái trong nhà đi làm được, vì thế dân ngoại lai là nguyên chủ bị đưa ra đầu sóng ngọn gió.
Quan trọng nhất là có người muốn nguyên chủ vĩnh viễn bị vây lại ở đó.
Nguyên chủ bị thôn dân hạ thuốc rồi dẫn đường cô lập lời thề, định minh khế với âm linh này.
“Cô phản bội tôi, cô phản bội tôi, tôi muốn giết chết hắn, giết hắn…” Thân mình âm linh không ngừng vặn vẹo, quát lên giận dữ, “Là hắn đoạt mất cô, cô là của tôi, cô là của tôi.”
Sắc mặt Thời Sênh dần trầm xuống. Người xúi giục chuyện này là đám thôn dân kia, nếu không phải vì bọn họ thì nguyên chủ đã không mất trí nhớ, cũng không bị vây lại ở đó một cách khó hiểu, càng không cùng âm linh định ra cái minh khế quỷ quái kia.
Đúng thế, nguyên chủ mất trí nhớ cũng có liên quan tới đám thôn dân kia, mà chuyện này… lại có liên quan vô cùng chặt chẽ tới nữ chính đại nhân.
Thời Sênh nhếch môi: “Muốn giết hắn ư, anh có đủ tư cách không?”
Người của ông đây mà một thằng ngu như mày có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405765/chuong-1582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.