Nếu cô không tới, hết thảy những chuyện đó đều có thể xảy ra.
Đáng tiếc…
Vừa mới bắt đầu, vì nguyên chủ không nói cần báo thù nên cô liền lười đi quản đám người trong thôn kia, ai biết lại trả cho cô một phần kinh hỷ lớn như thế.
Cô cũng chẳng ngại giúp nguyên chủ báo thù một chút.
…
Trở lại biệt thự, Thời Sênh và Sầm Triệt cùng nằm chung trên một chiếc giường.
Sầm Triệt nghiêng người vuốt mặt Thời Sênh, có điểm kỳ quái, “Từ đầu anh đã nhìn thấy khuôn mặt này rồi.”
“Hả?” Thời Sênh hơi nghiêng đầu, “Có lẽ người chết và người sống nhìn sẽ khác nhau chăng?”
Sầm Triệt thu tay lại, “Có lẽ vậy, lúc đầu anh gặp em thì em đã có cái dạng này rồi.”
Thời Sênh híp mắt, tâm tình sung sướng, “Vậy thì tốt.”
Sầm Triệt không biết tại sao cô lại vui vẻ như thế, nhìn cô chằm chằm một hồi, “Anh về phòng đây, mai gặp.”
“Không thể ở bên em sao? Em không chạm vào anh đâu, chỉ nằm cạnh thôi.” Thời Sênh chỉ vào khe hở giữa hai người.
Sầm Triệt nhéo má cô, “Không được, lúc ngủ em chẳng bao giờ thành thật, toàn động tay động chân với anh.”
“Đến ngủ mà em còn động tay động chân với anh, có thể thấy em thích anh cỡ nào, sao anh nỡ lòng để mặc em giường đơn gối chiếc chứ. Lỡ đâu em mộng du đi động tay động chân với người khác thì làm sao hả?”
Sầm Triệt: “…”
Hắn không lay chuyển được Thời Sênh nên cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405761/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.